TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 1981: Bình định tứ tỉnh (5)

Lý Hạo nghe vậy, khẽ gật đầu: “Được, vậy để Thiên Kiếm tiền bối đi theo ngươi!”

Nói xong, nhìn về phía mấy người Nam Quyền: “Mấy người các ngươi, nhanh chóng đi tới khu vực Thương Sơn, ta muốn ở lại đây một ngày, tạm thời không cách nào trở về Ngân Nguyệt, Nam Quyền tiền bối là đại đội trưởng Chiến Thiên thành... Ngươi và Vương thự trưởng đi Chiến Thiên thành một chuyến, để cho Chiến Thiên thành xuất năm ngàn binh, cộng thêm Chiến Thiên quân ở đây, xuất binh một vạn!”

Vương thự trưởng thấy còn có chuyện của mình, cũng không cự tuyệt, gật đầu nói: “Ta không thành vấn đề... Nhưng mà cần Cửu sư trưởng ra lệnh điều động, hắn là trưởng quan quân sự cao nhất hiện nay.”

Cửu sư trưởng cũng không nói thêm gì cả, lấy ra một khối lệnh bài, đưa cho y, trầm thấp nói: “Điều động sư đoàn chín là được. Mang theo một ngàn đốc tra vệ, bù đắp cho những tổn thất trước đó.”

“Hiểu!”

Vương thự trưởng gật đầu, cũng không nói gì nữa, rất nhanh, mỗi người hành động riêng biệt, khuếch tán về bốn phương tám hướng.

Chờ mọi người đều đi rồi, Lý Hạo lại liên lạc các phương, trước đêm nay, thủ lĩnh ba tỉnh đều phải đến gặp mình, mà hắn sẽ ở nơi giao thoa của ba tỉnh chờ mọi người đến.

Tại thời điểm này, bên cạnh vẫn còn một số người.

Lưu Long cũng vậy.

Những người khác thấy Lý Hạo suy tư cái gì, cũng không tiện tiến lên nói thêm, ngược lại Lưu Long, đi tới, nhẹ giọng nói: “Nếu những người này thật sự không đến... Không nói đến họ, những quân đội đó... Thật muốn ném đi Thương Sơn?”

Lý Hạo bất động thì thôi, vừa động, chính là biển máu núi thây.

Những quân đội bình thường này ném đi Thương Sơn, không nói có thể chống đỡ Đại Ly hay không, cũng không nói có nguyện ý hay không... Một khi ném vào, gần như là cửu tử nhất sinh, quân đội ba tỉnh với Lâm Giang, cộng lại hơn 2 triệu.

Đây là một con số cực kỳ khổng lồ.

Khi đó, có lẽ... Chính là tử thương trăm vạn người!

Trăm vạn, nghe thì không nhiều, chỉ là một con số, nhưng Lưu Long có thể tưởng tượng, khi đó, tàn khốc đến cỡ nào.

Lý Hạo trầm mặc một hồi, chậm rãi nói: “Lão đại, ngươi nói xem, quân đội của Bắc tam tỉnh cùng Lâm Giang còn có thể cứu được hay không? Ngày đó ta đã tận mắt chứng kiến họ cấu kết với cướp biển, tàn sát dân chúng. Phương Bắc, ngoại trừ vùng đất Ngân Nguyệt, quân đội ở nơi khác tất cả đều mục nát!”

“Nhưng... Không phải ai cũng có thể nắm giữ được số phận của chính mình.”

Lưu Long thì thầm nói: “Bọn họ cũng có quan trưởng, cũng có lãnh đạo, chỉ là phụng mệnh làm việc...”

Lý Hạo gật đầu: “Cho nên, nếu thuận lợi tiếp nhận, những quân đội này không xung đột, an tâm nghe lời, ta cũng sẽ không lừa gạt toàn bộ! Nhưng nếu không nghe lời, tiếp tục tạo ra phiền phức... Ta liền trục xuất bọn họ tiến vào Thương Sơn, liều mạng cùng Đại Ly, chết sạch... Vậy thì chết sạch đi!”

Có lẽ sẽ nghênh đón vô số lời chửi rủa, nhưng Lý Hạo cũng không quan tâm.

Hắn từng hy vọng lấy phương thức hòa hoãn, để hoàn thành những thay đổi này, thực sự không thể, vậy thì hết cách.

Giải quyết dứt khoát!

......

Ngày hôm đó, ba tỉnh phương Bắc cũng có một chút biến động.

Lý Hạo tới rồi.

Ngay tại nơi giao nhau của ba tỉnh, cho bọn họ một ngày, để cho bọn họ đi gặp Lý Hạo, thậm chí mơ hồ tiết lộ ra một ít ý tứ, hiện tại giao ra binh quyền, điểm đủ binh mã, chạy tới Ngân Nguyệt.

Đối với người nắm quyền lực mà nói, thật ra... Thật khó để khoan nhượng những điều này.

Hơn nữa, Lý Hạo binh cường mã tráng, giờ phút này đi gặp Lý Hạo, rất có thể sẽ bị Lý Hạo bắt lại.

Bắc Hải hành tỉnh.

Tổng thự Hành chính.

Một vị cao tuổi, giọng nói lại vang dội: “Mọi người cảm thấy, có nên đi hay không? Đại Ly xâm lấn... Hiện tại còn chưa thấy bóng dáng Đại Ly, phủ đô đốc Thiên Tinh kêu chúng ta đi gặp vị Lý đô đốc kia... Lần này đi, chưa chắc có thể quay lại!”

“Vậy thì không đi! Lý Hạo tuy mạnh mẽ, nhưng bây giờ loạn trong giặc ngoài, hắn cũng không dám tùy tiện trở mặt với chúng ta, không để ý tới là được... Những người khác, ta không nghĩ rằng sẽ đi.”

Người nào đi người đó ngốc.

Bất quá cũng có người mở miệng nói: “Phủ đô đốc Thiên Tinh thực lực cường hãn, hiện giờ Lý Hạo lại tự mình dẫn đội trở về, nếu không đi... Vậy phải cẩn thận Lý Hạo sinh ra ấn tượng không tốt với chúng ta...”

“Sợ cái gì?”

Một số người không đồng ý: “Đây không phải là Trung Bộ! Hơn nữa xem tác phong làm việc của Lý Hạo, hắn ở Trung Bộ cũng không giết bao nhiêu người. Đám hèn nhát ở Trung Bộ, đón gió mà hàng, chúng ta cũng không phải là đám tôm chân mềm ở Trung Bộ! Lý Hạo hắn dám động đến chúng ta, ba tỉnh đại quân mấy trăm vạn... Một khi xung đột, tử thương vô số, Lý Hạo hắn nếu muốn làm Thánh Nhân, sẽ không làm gì với chúng ta!”

Tác phong gần đây của Lý Hạo, mọi người đều nhìn thấy, lại là thúc đẩy giáo dục, là xây dựng đường xá, là xóa nạn mù chữ, là phổ biến võ đạo...

Cho đến bây giờ, ngoại trừ Hoàng thất có thể đã chết rất nhiều người.

Phía Cửu Ti cũng không chết mấy người.

Mà Trung Bộ 22 hành tỉnh, đến bây giờ, cũng chỉ có vài vị tổng đốc bị bắt, chết vài vị, mấy vị còn lại cũng chỉ là bị giam giữ, Lý Hạo vẫn chưa chém giết.

Hòa bình này, làm cho vương quyền ở Trung Bộ thay đổi, có vẻ cực kỳ mềm mại.

Các triều đại, lần nào vương triều thay đổi, không phải là tử thương vô số, máu chảy thành sông?

Nếu Lý Hạo muốn làm Thánh Nhân... Vậy thì tất cả mọi người thành toàn cho hắn là được..

Không để ý tới ngươi!

Chờ cho đến khi ngươi và Đại Ly khai chiến, chúng ta lại xem kết quả.

Nếu ngươi thắng... Thực lực đúng là bưu hãn, chúng ta lại suy nghĩ những thứ khác, nếu ngươi thua... Vậy đừng nói gì hết, thiên hạ không còn họ Lý.