Lý Hạo cũng không nói nhiều, nhanh chóng hạ lệnh: “Diêu Tứ, ngươi phụ trách dẫn theo một đội cường giả, dẫn đầu ngàn Liệp Ma quân, tìm kiếm trú quân của Bắc Hải hành tỉnh, chờ đợi mệnh lệnh của ta, tùy thời tiếp quản Bắc Hải quân!”
“Hoàng Vũ, ngươi cũng vậy, ngươi chịu trách nhiệm trú quân của Hà Nguyên.”
Hai người này, đều đã làm thống soái một phương, vẫn có thể hoàn thành nhiệm vụ.
Lý Hạo lại nhìn về phía đám người, những người này, mạnh thì có mạnh, nhưng rất khó hoàn thành một số nhiệm vụ, rất nhanh, ánh mắt Lý Hạo hướng về Cửu sư trưởng: “Cửu sư trưởng... Ngươi phụ trách dẫn người tiếp nhận trú quân của Vụ Tỉnh, do Hầu Tiêu Trần phối hợp!”
Cửu sư trưởng hơi ngẩn ra: “Ta?”
“Đúng!”
Cửu sư trưởng trầm mặc một hồi, gật đầu: “Nếu xuất hiện phản loạn...”
“Giết!”
Cửu sư trưởng không nói nữa, có lời này của Lý Hạo, vậy thì dễ làm.
Lý Hạo lại nhìn về phía mọi người: “Ba tỉnh phương Bắc còn có nhiều phản quân, mạnh yếu đều có, đương nhiên, bọn họ tự xưng là quân khởi nghĩa, ta không quan tâm là phản quân hay quân khởi nghĩa, trên thực tế lúc này đều không sai biệt lắm... Ai có thể dẫn người tiếp quản quân đội của họ?”
Mọi người ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, đều có chút khó xử.
Tất cả đều không có kinh nghiệm trong lĩnh vực này.
Lý Hạo cũng khẽ nhíu mày.
Ngược lại Hoàng Vũ mở miệng nói: “Lấy cường giả làm thủ lĩnh hành động chém đầu, mặt khác, phối hợp với một ít cường giả quân đội từng có kinh nghiệm quản lý quân đội là được rồi, không nhất định phải cực mạnh!”
Nói xong, y nhìn về phía mấy vị đoàn trưởng Chiến Thiên thành: “Mấy vị đoàn trưởng này từng quản lý Chiến Thiên quân, mặc dù chỉ là đoàn trưởng ngàn người, nhưng bọn họ vẫn có kinh nghiệm, phối hợp với một ít quân sĩ, đủ để tiếp quản quân đội!”
Lý Hạo nhìn về phía mấy vị đoàn trưởng, Thất đoàn trưởng thấy Lý Hạo nhìn lại, có chút ngượng ngùng nói: “Chúng ta...”
Lý Hạo cười: “Thất đoàn trưởng từng nói, chỉ cần dám nghĩ, là có thể làm được! Chỉ là một đám tạp binh mà thôi, so với Chiến Thiên quân không đáng nhắc tới! Ba tỉnh phương Bắc phải cầm xuống, bởi vì đây là đầu cầu của lục địa phía Bắc, sau khi chúng ta đi thẳng vào, viện quân về sau đều đi qua ba tỉnh phương Bắc.”
Nói đến đây, lại nói: “Ngoài ra còn có Lâm Giang... Lâm Giang Phàn Xương, người này âm ngoan độc ác, nhiều năm qua vẫn phong tỏa Ngân Nguyệt. Bên Lâm Giang, trực tiếp chém tận giết tuyệt cao tầng, vốn là ta lo lắng xung đột nên chưa ra tay, hiện tại... Không giữ được hắn nữa!”
Nói đến đây, tiếp tục nói: “Ta muốn trong một ngày, cưỡng chế chiếm đất của bốn tỉnh, rút đi quân đội địa phương, nối liền Ngân Nguyệt với Bắc tam tỉnh và Lâm Giang!”
Chần chờ trong nháy mắt, Lý Hạo nhìn về phía một người: “Càn Vô Lượng!”
“Có!”
Thư sinh độc ác Càn Vô Lượng, giờ phút này nhanh chóng đứng ra, có chút sợ hãi.
Lý Hạo nhìn về phía y: “Ngươi đầu nhập vào dưới trướng ta, gần đây cũng không làm chính sự gì cả, ý kiến duy nhất đưa ra chính là mặc kệ đại lục ba phương....”
“Đô đốc, ta...”
“Thế lực một phương không có khả năng mỗi người đều là người tốt, đều là chân thiện mỹ, luôn phải có một ít tiểu nhân, một ít hạng người tâm tư độc ác...”
Càn Vô Lượng nuốt nước miếng, đây xem như là khen hay là... Khiển trách?
Lý Hạo tiếp tục nói: “Ngươi có thể nhìn thấu lòng người, bên Lâm Giang, cực kỳ hỗn loạn, quân đội càng mục nát sắp đổ... Trú quân Lâm Giang nhiều hơn Ngân Nguyệt, hơn 50 vạn người, ta cho ngươi một ngàn Liệp Ma quân, mặt khác, phái ba người Quang Minh Kiếm, Ngọc La Sát, Nam Quyền hiệp trợ ngươi, ngươi có thể nhanh chóng bắt được Lâm Giang không?”
Càn Vô Lượng có chút run rẩy.
Ba vị võ sư Ngân Nguyệt phụ trợ mình...
Tại phủ đô đốc Thiên Tinh, không ai có thể vượt qua những võ sư Ngân Nguyệt này, cho dù Lâm Hồng Ngọc đầu nhập, trên thực tế địa vị cũng không giống như những người này.
Nhưng giờ phút này... Lý Hạo lại để mình làm chủ, đi bắt Lâm Giang.
Y hơi lo lắng.
Lý Hạo lại nói: “Binh quý thần tốc... Liệp Ma quân Toản Địa Toa, có thể cho các ngươi sử dụng, ngươi còn có yêu cầu gì nữa, đưa ra hết đi!”
Càn Vô Lượng đè nén sự run rẩy trong lòng, có chút kích động, cắn răng, lập tức nói: “Đô đốc tín nhiệm, thuộc hạ đương nhiên tận lực, ngoại trừ những người này ra... Thuộc hạ còn phải có 10 triệu thần năng thạch, 1000 giọt nước suối sinh mệnh...”
Không ít người trợn mắt nhìn!
Càn Vô Lượng lập tức nói: “Nếu thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ... Ta sẽ đem những thứ này về!”
Lý Hạo gật đầu: “Có thể!”
Càn Vô Lượng mừng rỡ!
Lập tức nói: “Ngoài ra... Không cần mấy vị tiền bối Nam Quyền đi theo, để... Để cho Thiên Kiếm tiền bối đi theo ta là được...”
Lời này vừa nói ra, làm mấy người Nam Quyền tức giận.
Đây là khinh miệt chúng ta phải không?
Càn Vô Lượng vội vàng giải thích: “Mấy vị tiền bối chớ trách, cũng không phải có ý xem thường, là Thiên Kiếm tiền bối xuất kiếm nhanh hơn một chút...”
Lý do này... Đúng là quá thối...
Trên thực tế là bởi vì Càn Vô Lượng cảm thấy, mấy người này, thực lực không bằng Thiên Kiếm không nói, còn thích lải nhải không dứt, nhất là Nam Quyền, cũng không nghe lời như vậy, lại thích chọc thị phi.
Thiên Kiếm dễ nói chuyện hơn nhiều.
Tuy rằng lạnh lùng... Nhưng để lão làm gì, người ta sẽ làm đó, sẽ không hỏi quá nhiều.
Cộng với có hai nữ nhân, thậm chí còn rắc rối hơn.
Y cảm thấy, thay vì mang theo ba người, chi bằng mang theo một mình Thiên Kiếm là tốt rồi, thuận tiện hơn nhiều.
Đây là lần đầu tiên y kiến công lập nghiệp, y cũng không muốn xuất hiện sai lầm.