TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 1973: Đại Ly xâm lấn (6)

Dưới chân Thương Sơn.

Giờ phút này, thực ra cũng có trạm gác tồn tại.

Triệu Thự trưởng vì muốn phòng ngự Đại Ly cũng đã có chuẩn bị, chỉ là không ngờ tới, bản nguyên thân phân của những cường giả kia bị người ta ám sát rất nhiều, bộ phận còn lại giờ phút này cũng bị những phân thân của cổ thành kia quấn lấy, không cách nào đưa ra tác dụng nên có.

Nhóm phân thân bản nguyên đầu tiên xuất hiện, thực lực đều bình thường, bởi vì lúc đó thiên địa còn chưa vững chắc như bây giờ.

Có vài cái, chỉ là cắt một bộ phận bản nguyên, căn bản không có lực lượng Tuyệt Đỉnh, thậm chí lực lượng sáu hệ cũng có chút miễn cưỡng.

Nếu như gặp phải phân thân Tuyệt Đỉnh chân chính… há có thể địch nổi.

Khi thấy có đại yêu từ trong núi xuất hiện, bên kia trạm gác, nhanh chóng có người phát ra truyền tin, yêu tộc Thương Sơn, đã rời núi!

Thành Bạch Nguyệt.

Triệu Thự trưởng còn đang vì chuyện của Ngân Nguyệt mà đau đầu, bỗng nhiên một khối ngọc bội nổi lên chấn động.

Lão cầm lấy xem xét, lập tức nhíu mày.

Yêu tộc Thương Sơn rời núi sao?

Làm sao có thể chứ?

Phân thân bản nguyên của những của cường giả cổ văn minh kia, cũng không ít người đang ở Thương Sơn, tại sao không ai cảnh báo?

Sau khi khẽ nhíu mày, vẫn là nhanh chóng đứng dậy, có chút vô lực, trước đó, gặp phải những chuyện như vậy, có thể gọi những người khác đi lo, nhưng giờ phút này… những tên khốn kiếp đó đều đã bỏ đi, bây giờ bọn hắn đang ở trung bộ sinh sống vui vẻ thoải mái.

Lão biết, những người này không cách nào gọi trở về nữa.

Chỉ có thể chính mình lên mà thôi!

“Ngân Nguyệt vệ, nhanh chóng xuất động, đi Ngân thành,… có yêu tộc Thương Sơn xuống núi!”

Ra lệnh một tiếng, rất nhanh một đội cường giả theo Triệu Thự trưởng chạy nhanh về phía Ngân thành.

Triệu Thự trưởng nhíu mày, giờ cũng không cảm thấy phiền phức gì, yêu tộc Thương Sơn tuy mạnh, nhưng đại khái cũng không phải là toàn bộ.

Đại Ly không xảy ra vấn đề là được.

Huống chi, lão sớm đã có bố trí, hẳn sẽ không xảy ra vấn đề gì.

Ngân thành cách thành Bạch Nguyệt rất xa.

Nhưng thực lực của Triệu Thự trưởng cũng không thể coi thường, mắt thấy ngọc truyền tin không ngừng chấn động, cũng không kịp chờ đợi: “Các ngươi đuổi theo sau, ta qua đó xem xét trước…”

Trong chớp mắt, hư không vỡ ra.

Tốc độ của Triệu Thự trưởng cũng là cực nhanh, trong chớp mắt đã xuyên qua trăm dặm, một lần lại một lần xuyên thẳng qua, trên người cũng lưu lại từng đạo vết rách, nhưng lại rất nhanh khôi phục, thực lực cường hãn, cũng là dọa người.

Trung bộ.

Lý Hạo còn đang dẫn người tiêu diệt những cường giả trong di tích kia, hoặc là thu phục, hoặc là xua đuổi, hoặc là đánh giết!

Đây là ngày thứ tư hắn dẫn đội xuất chiến.

Hắn đã giết 3 vị yêu thực, thu phục 5 vị yêu thực, còn có hai vị vậy mà cũng nguyện ý nghe theo hiệu lệnh của Chiến Thiên Thành, Lý Hạo chỉ có thể nói, người có tên, cây có bóng, không phải Chiến Thiên Thành bây giờ tốt bao nhiêu, mà là Chiến Thiên Thành đại diện cho truyền thừa của Tân Võ.

Những yêu thực này, vẫn còn e ngại Tân Võ, luôn cảm thấy Tân Võ vẫn còn tồn tại.

Bốn ngày, giải quyết 10 nơi di tích, Lý Hạo đối với cái tốc độ này không được hài lòng cho lắm, nhưng cũng còn được.

Lại thêm 12 thế gia bên kia, còn có 6 vị yêu thực chưa giải quyết được.

Cứ như vậy… chờ lát nữa đi giải quyết cũng không tệ.

Tối thiểu, cộng thêm số của trấn Thiên Tinh, căn bản cũng đủ mỗi tòa học viện võ đạo, phái một vị yêu thực tọa trấn.

Vào lúc Lý Hạo chuẩn bị lao tới di tích tiếp theo, bỗng nhiên, Hoàng Vũ một mực thống lĩnh quân đi theo kia, nhíu mày mở miệng nói: “Ngân Nguyệt có cấp báo, yêu tộc Thương Sơn đã rời khỏi núi, nhìn thấy một đầu kim điêu, dường như còn đang cắp theo mấy người..”

Kim điêu sao?

Lý Hạo khẽ giật mình, nhìn Nam Quyền cách đó không xa, ánh mắt Nam Quyền lập tức tỏa sáng: “Sẽ không có mãnh hổ, cự viên, đại xà chứ?”

Lão nhe răng cười: “Ta còn đang muốn tìm bọn chúng, thì bọn chúng đã tới, không ngờ, bọn nó đã rời núi! Trước đó ta còn phái người đi tìm, cũng không gặp được… mấy con đại yêu này, lúc đó thiếu chút thì giết lão tử rồi!”

Ngày đó, mấy người bọn họ thiếu chút đã chết trong Thương Sơn.

Về sau, nghe nói mấy đầu đại yêu kia đều đã bỏ đi, không biết có phải hay không sớm đã cảm nhận được nguy cơ.

Bây giờ, thế mà lại chạy ra ngoài!

Lá gan thật không nhỏ!

Mà một bên, Cửu Sư Trưởng lại có chút ngưng mi: “Yêu tộc Thương Sơn sao? Yêu tộc Thương Sơn dám đến vùng đất Ngân Nguyệt sao? Mảnh đất Ngân Nguyệt bởi vì chủ thành khôi phục, khí tức tung hoành, kẻ yếu khó mà cảm giác được, cường giả lại có thể cảm giác một chút, yêu tộc càng là có thể, yêu tộc dám tùy tiện rời Thương Sơn đến Ngân Nguyệt sao?”

Y cảm thấy, có chút gì đó không ổn.

Trừ phi yêu tộc rất yếu, nhưng, yêu tộc nhỏ yếu, cũng không khiến Nam Quyền ghi tạc trong lòng.

Lý Hạo thì nghi hoặc nói: “Yêu tộc Thương Sơn xuống núi, kim điêu… không phải muốn tìm lão sư ta báo thù chứ?”

“…”

Đám người im lặng.