TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 1172: Kẻ dã man đến từ phương bắc (5)

Hầu Tiêu Trần ho khan một tiếng, cười nói: “Thật xin lỗi, ta không phải người trong võ lâm! Ta là quan, là Thiên Tinh đô đốc, là phó Bộ Trưởng của Tuần Dạ Nhân, làm quan thì không thể nói về quy củ của thổ phỉ như vậy được, huống chi… ta chính là muốn bảo vệ bọn họ! Vả lại, ta chính là thống lĩnh của Võ Vệ Quân năm đó, nhiệm vụ của ta chính là tiêu diệt toàn bộ những lực lượng siêu phàm không nghe lời trong thiên hạ… Kỳ thực, dựa theo những quy củ trước kia, tòa học viện này, ta hẳn nên tiêu diệt, không tin ngươi cứ đi hỏi thử Bình Nguyên Vương mà xem, dự tính ban đầu khi thành lập Võ Vệ Quân có phải là như vậy hay không?”

Lão lần nữa ho khan một cái: “Thật đáng tiếc, Võ Vệ Quân bây giờ đã không bằng trước kia, đại nhân Bình Nguyên Vương cũng là hữu tâm giết giặc, vô lực hồi thiên! Vốn dĩ còn muốn phục hồi Hoàng Thất… khụ khụ, ta nói sai, đừng hiểu lầm… kết quả bây giờ, Võ Vệ Quân bị phế, ta làm Thiên Tinh đô đốc, cũng không đề cập đến những thứ này nữa.”

Đang nói, thì ở phía xa, một vị lão nhân tóc bạc đi ra, sắc mặt bình tĩnh, đi về phía Hầu Tiêu Trần, nhẹ nhàng nói: “Hầu huynh, có chuyện gì có thể nói riêng với ta, không cần thiết làm như vậy, huống chi, cứ xem như Hầu huynh bắt hết những người này, có thể ảnh hưởng đến Định Quốc Công hay sao?”

Cái người mà ngay cả nhi tử chết cũng không để ý kia, sẽ quan tâm những người này sao?

Đệ đệ cũng được, cháu gái cũng được, cháu trai cũng tốt… người ta quan tâm ư?

Giang hồ đều nói, họa sẽ không dây vào người nhà, nhưng Hầu Tiêu Trần lại nói, lão không phải người trong giang hồ, lão còn nói, chính là Từ Khánh đã phá bỏ quy củ trước… cũng không ai có thể nói thêm gì.

Giờ phút này, vị lão nhân tóc bạc này đi tới, cũng là vì muốn làm dịu việc này.

Học viện Thiên Tinh nếu cứ tiếp tục như vậy, danh dự sẽ không còn nữa, ai sẽ tin tưởng đây là đệ nhất học viện của vương triều nữa?

Hầu Tiêu Trần ho khan một trận, thở dốc nói: “Đừng hiểu lầm, ta thật sự là chỉ muốn tiêu diệt toàn bộ thành viên của ba đại tổ chức mà thôi, càng không phải là dùng chuyện công báo tư thù gì, Hầu Tiêu Trần ta cũng không phải loại người đó. Triệu huynh, nhiều năm không gặp, huynh đúng là đã hiểu lầm ta.”

Nói xong lộ ra vẻ tươi cười: “Vậy đi, ta cũng sẽ không làm khó Triệu huynh, cũng không so đo gì với những tiểu bằng hữu này nữa, Triệu huynh giúp ta một chuyện, ta sẽ dẫn quân rút lui khỏi học viện Thiên Tinh này ngay lập tức.”

“Mời nói.”

Lão nhân nhìn Hầu Tiêu Trần, có chút thổn thức, nhiều năm trước hai người đã quen biết lẫn nhau, năm đó, Hầu Tiêu Trần còn đến trung bộ, đến Thiên Tinh thành nhận chức dưới trướng Bình Nguyên Vương.

Bây giờ, cảnh còn nhưng người đã mất.

Hầu Tiêu Trần khẽ cười: “Tuần Dạ Nhân của bọn ta, gần đây nhân thủ không đủ dùng, mà học viện Thiên Tinh đều là những học viên thiên phú cực cao, để bọn họ chấp hành mấy nhiệm vụ với ta, coi như là khảo hạch tốt nghiệp… Đúng lúc ta muốn tiêu diệt thành viên của ba đại tổ chức, ta muốn để những học viên này cũng có thể vì nước mà ra sức một chút!

Giữa lúc lão đang nói chuyện, lại nhìn về phía những học viên trước đó còn đang tức giận kia, cười nói: “Các ngươi có ở trong học viện học bao nhiêu đi chăng nữa cũng không bằng chiến đấu thực tế vài trận, như vậy mới không uổng phí một thân tài hoa cùng học thức của các ngươi, còn lực lượng của các ngươi nữa!”

“Cứ xem Lý Hạo kia thì biết, trước đó ở cổ viện Ngân Nguyệt học tập, bây giờ vừa ra khỏi học viện không được mấy ngày đã trở thành cường giả đỉnh cấp, trước đó còn nhậm chức dưới trướng của ta… Những người như các ngươi đúng là cần lịch luyện một chút, gia tộc có mạnh hơn nữa cũng không thể có khả năng bảo vệ các ngươi cả đời được! Ba đại tổ chức càng là tà ác không gì sánh được, đốt giết cướp giật không gì không làm… ta đưa các ngươi đi thấy máu, đoạt lấy bảo tàng của bọn giặc cướp kia, giết những cường giả tà năng đó, uy hiếp tứ phương… Dương danh thiên hạ, vậy không tốt sao!”

Lời này vừa nói ra, ánh mắt của một số người có chút thay đổi, có chút kích động, nhưng đều cố nhịn, không hề lên tiếng.

Lão nhân tóc bạc khẽ nhíu mày.

Hầu Tiêu Trần cười: “Không dám thì thôi vậy, đều là con em của những đại gia tộc, có một số người nói không chừng còn là đồng bọn của ba đại tổ chức… Những người này ta cũng không cần, đều nói thiên tài của học viện Thiên Tinh rất nhiều, nhưng cũng có người nói chỉ là một đám giỏi đi cửa sau mà thôi, trên thực tế đều là hàng mẫu, cho dù có là Húc Quang cũng sẽ bị người ta một tên Tam Dương đuổi đánh…”

“Vả lại, ba đại tổ chức rất mạnh, nếu sợ bị trả thù, sợ bị giết, sợ chết, sợ thấy máu, đó cũng là việc bình thường…”

Có người giận dữ hét: “Hầu đô đốc đây là muốn kích tướng bọn ta hay sao? Chỉ cần viện trưởng đáp ứng, chúng ta sẽ đi! Giết thành viên của ba đại tổ chức tà năng, thì ai sợ cơ chứ?”