TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 1171: Kẻ dã man đến từ phương bắc (4)

Đúng vậy, nơi đây là Tuần Kiểm Ti.

Là phía ngoài Quân Pháp Ti, là cơ cấu chấp pháp thứ hai, sau khi thành lập Tuần Dạ Nhân, trên thực tế chính là cơ cấu chấp pháp thứ nhất, mặc dù bây giờ Tuần Dạ Nhân có chút tư thế muốn thoát ly, nhưng vẫn còn lệ thuộc vào Tuần Kiểm Ti.

Nam tử trầm mặc một hồi, bỗng nhiên cười lạnh một tiếng: “Được! được lắm! Bọn người Ngân Nguyệt này, cũng không phải là kẻ ăn chay… thôi đi, mặc kệ bọn họ, cứ cho bọn họ đánh tới! Từ Khánh muốn giết Lý Hạo, Hầu Tiêu Trần đã chém đứt huyết mạch của gã tại Thiên Tinh trước… ta cũng muốn xem, những tên điên này còn có thể náo đến khi nào!”

“Đông Tân sẽ không vô duyên vô cớ ra tay đối với Từ gia…đạn diệt thành kia… không phải là Đông Tân bắn ra.”

Giờ phút này, lão đã bình tĩnh trở lại: “Chín phần là do người của Ngân Nguyệt làm, nếu không phải là sự sắp xếp của Ngân Nguyệt, vậy thì chính là…Viên Thạc!”

Những người xung quanh khẽ giật mình, Viên Thạc sao?

Vị Ti trưởng này không nói gì nữa, không sai, rất có thể là như thế, kẻ dám làm như vậy, còn có thể đả kích chính xác đến thế, ngoại trừ Viên Thạc quái tài toàn năng kia, còn có thể là ai cơ chứ?

Lúc lão biết chơi đạn diệt thành thì mọi người vẫn chỉ có thể ôm nó đi nổ mà thôi!

Trầm mặc một lát, lão cười lạnh một tiếng, cứ để bọn họ đánh tới, chỉ cần không ảnh hưởng đến người khác là được… ta cũng muốn nhìn xem, Từ gia cắm rễ đã 200 năm, rốt cục sẽ như thế nào, có thể địch nổi những tên điên của Ngân Nguyệt này hay không!”

“Ti trưởng, vậy… cứ để mặc cho Hầu Tiêu Trần ra oai hay sao?”

Có người có chút tâm thần bất định, gia hỏa này điên rồi.

Đây chính là Thiên Tinh thành!

Kết quả tên kia trực tiếp động binh trong Thiên Tinh thành, thậm chí trực tiếp đến học viện Thiên Tinh bắt người, cái học viện Thiên Tinh này có rất nhiều cường giả trấn giữ, là chỗ học tập của vô số con em quan lớn trong toàn bộ vương triều.

Nơi đó thật sự là một học viện quý tộc.

Ti trưởng Tuần Kiểm Ti hờ hững nói: “Học viện nhiều cường giả như vậy, mà không ai xuất thủ ngăn cản sao?”

“Dạ có, Vương phó viện trưởng đã xuất thủ…”

“Sau đó thì sao?”

“Sau đó… bị một thương của Hầu Tiêu Trần chém đứt cánh tay, vả lại còn trực tiếp bắt nhốt, nói là muốn thẩm phán, nếu như có thể xác định thân phận là thành viên của ba đại tổ chức, thì lập tức có thể chém chết!”

Ti trưởng Tuần Kiểm Ti có chút ngưng mi, “Húc Quang đỉnh phong, cũng bị một thương chém đứt cánh tay sao?”

Hầu Tiêu Trần gia hỏa này hình như đã mạnh hơn so với trước đó.

“Đúng vậy!”

“Vậy cứ mặc kệ.”

Gã bỗng nhiên cười: “Cũng không phải nội loạn, chỉ là Thiên Tinh đô đốc của Tuần Dạ Nhân thực hiện chức vụ bình thường mà thôi! Về phía Đông hải, Bắc hải, Định Biên đang bắn ra đạn diệt thành kia, cứ để Quân Pháp ti đi lo!”

Lão nhổ ra một ngụm nước bọt, cười lạnh một tiếng: “Đều xem kịch, tiếp tục mà xem! Ta thấy, không cần bao lâu nữa, phía Thiên Tinh thành, nói không chừng đạn diệt thành sẽ bay đầy trời!”

Lão hất ống tay áo trực tiếp rời đi: “Khi nào Lý Hạo chết rồi thì cứ thông báo cho ta biết, còn nếu không thì Từ Khánh chết rồi cũng thông báo cho ta… còn ngoài ra những việc khác thì đừng quấy rầy ta!”

“Vâng!”

Mọi người thấy vị Ti trưởng này trực tiếp rời đi, đều rất bất đắc dĩ, xem ra lần này, hai bên đại chiến khiến vị này cũng rất khó chịu, chủ yếu vẫn là những người khác không muốn đi quản, vốn dĩ cũng chỉ có vị này muốn quản một chút, nhưng bây giờ cũng đã hất tay áo rời đi.

Mà những người này, lại nghĩ về Hầu Tiêu Trần… tất cả đều tặc lưỡi.

“Hầu đô đốc… thật đúng là người tàn nhẫn!”

Có người thì thầm một tiếng, mang theo nụ cười ra vẻ ta đây chỉ là xem náo nhiệt không chê chuyện lớn.

Cứ xem náo nhiệt là được rồi, có liên quan gì đến ta chứ.

Ngược lại là Hầu Tiêu Trần, nói sao đi nữa thì cũng là phó Bộ Trưởng của Tuần Dạ Nhân, cũng được coi như là người của Tuần Kiểm Ti, nhìn thấy vị này lớn lối như vậy, trực tiếp đánh chết, đánh tàn phế những đại nhân vật ngày thường không thể trêu chọc này… nói thật, mọi người ngược lại là cảm thấy rất thoải mái!

Học viện Thiên Tinh.

Một tòa học viện thành lập mới được 20 năm, vô số đời sau của quan lớn đang tụ tập tại đây, vô số con cái các quan lớn của những địa phương, hoặc là một số gia hỏa có thiên phú cực lớn đều được đào tạo chuyên sâu tại đây.

Nhưng hôm nay, nơi đây lại lặng ngắt như tờ.

Hầu Tiêu Trần ho khan một tiếng.

Trong tay cầm một tờ danh sách, đứng trên đài cao, ho khan nói: “Từ Minh, Từ Nguyệt, Từ Vinh… những người này, đều đang ở đây phải không?”

Nhìn lướt qua mấy ngàn học viên đang vô cùng phẫn nộ phía dưới kia, lão lần nữa ho khan nói: “Ngoài ra, những người nào bị gọi tên phải tự mình bước ra”, lần này lão điểm danh con cái của trưởng quan tứ đại cơ cấu của hành tỉnh Định Biên… Định Biên dường như đang xuất hiện phản loạn, vì để bảo vệ các ngươi, ta muốn đưa các ngươi về Tuần Dạ Nhân…”

Giờ phút này, có người cả giận nói: “Hầu Tiêu Trần, võ lâm Ngân Nguyệt cũng phải biết đạo lý tai họa không liên lụy đến người nhà! Ngươi thật quá đáng rồi!”