Ý của Từ Khánh là Từ gia không chỉ có chừng đó cường giả, mà đa số bọn họ đều ở trong di tích, ở trong cổ thành.
Những tên này, những thế lực kia đa số đều như vậy.
Nghe nói hình như Hồng Nguyệt có cả Cổ Thần Vệ.
Bọn họ vẫn luôn đi thăm dò di tích, rất ít xuất hiện.
Di tích sao...
Lý Hạo rất ít đi thăm dò di tích, nhưng hai cái di tích đều phát hiện cường giả trong thời kì văn minh cổ, cường giả của Chiến Thiên quân, cái cây nhỏ kia, hắn có thể phát hiện thì đám kia sẽ không thể phát hiện sao?
Chỉ là trùng hợp đều bị Lý Hạo phát hiện sao?
Từ Khánh lại lên tiếng: “Chi bằng ngươi và ta liên thủ, thế lực sau lưng ngươi cũng có thể liên thủ! Thủ đoạn giết Râu Đỏ của ngươi trước kia, hẳn là trong cái ghi chép kia...Bản Nguyên Phân Thân sao? Ngươi dĩ nhiên lại hợp tác cùng một tên cổ yêu thực vật đúng không? Khuê Sơn Đế Cung hẳn là giả, nhưng ngươi chắc chắn đã gặp qua tên cổ yêu thực vật kia, ở trong Chiến Thiên thành sao? Xem ra người của Bát Đại Gia càng thêm nổi tiếng, thật ra những thứ đó chúng ta cũng gặp qua, nhưng không thể đến gần cũng như không thể hợp tác được..."
Lý Hạo im lặng lập tức lao qua, tốc độ rất nhanh.
Từ Khánh đang làm lung lay hắn, cũng đang muốn Lý Hạo lơ là, tên này rõ ràng vừa tăng tốc độ lên một chút, rút ngắn khoảng cách với Lý Hạo, lúc trước là 4000 mét, hiện tại hai người chỉ còn cách nhau hơn 3000 mét thôi.
Lý Hạo tăng tốc lập tức lao ra hơn 2000 mét, kéo dài khoảng cách.
Dĩ nhiên nội kình cũng tiêu hao không ít.
Phía sau Từ Khánh lập tức nhíu mày, có chút tức giận, chí bảo của Từ gia chính mình còn chưa dùng, Lý Hạo đã dùng rất hăng say, hơn nữa...hiệu quả còn vô cùng kinh người.
Trong chớp mắt liền kéo ra một khoảng cách rất dài.
Nếu ông ta cũng sử dụng, gặp được những kẻ cùng cấp, tập tức lao lên giết địch, đối phương có thể ngăn cản sao?
Lý Hạo là dùng để chạy trốn, nhưng trong mắt Từ Khánh lại là lợi khí giết người, võ công trong thiên hạ, chỉ cần nhanh là có thể phá giải được!
Từ Khánh lại tăng tốc...lúc này ngũ tạng đều có chút run nhẹ, khí huyết dâng lên, có chút cảm giác muốn giải phong, tốc độ như vậy đã vượt qua giới hạn của ông ta.
Nếu cứ tiếp tục như vậy, ông ta chắc chắn sẽ giải phong sức mạnh.
"Lý Hạo ngươi không nên ép ta, ngươi là võ sư của Ngân Nguyệt, nên biết ta một khi đã giải phong ngũ tạng, ngươi chắc chắn sẽ chết."
Ở đằng trước, Lý Hạo cười lên: “Đến, ngươi thử xem! Đầu trọc đâu sợ bị nắm tóc – vua cũng thua thằng liều, ta chỉ có một người, chết thì chết, còn ngươi? Quốc Công, Từ gia, bá chủ phương Đông, sau khi ngươi giải phong thì có thể phong ấn lại sao? Ngươi cho rằng lấy được kiếm của ta là có thể phong ấn lại? Ngươi có giày Truy Phong lâu như vậy, có thể sử dụng nó sao? Huống hồ đây là thần kiếm đứng thứ nhất, ngươi cũng giống như đám người ngoài kia, ngu ngốc như vậy sao?"
Từ Khánh im lặng.
Đây cũng là chỗ là ông ta e dè hơn những người khác. Bởi vì đã sở hữu qua nên ông ta biết rất rõ, người ngoài muốn sử dụng tám món thần binh có bao nhiêu khó khăn, tuyệt đối không phải chuyện dẽ dàng gì cả. Cho dù có thể cũng cần thời gian quan sát, từ từ mà thích nghi.
"Lý Hạo, ngươi cũng đừng quên, muốn hồi phục ngũ tạng không phải chỉ có một thứ là thần kiếm, nước suối sinh mệnh cũng có thể, huyết thần tử cũng có thể, đều giống nhau hoàn toàn có thể làm được! Ngươi cảm thấy mấy năm nay Từ gia ta không dữ trữ nước suối sinh mệnh cùng huyết thần tử sao?"
"Vậy ngươi qua đây là được rồi."
Lý Hạo cười ha hả: “Ngươi giải phong cũng tốt, cho dù có thì ngươi có bao nhiêu? Có thể duy trì bao lâu? Sau khi giải phong nhất định có thể áp chế lại sao? Càng mạnh lại càng khó áp chế."
Đe doạ ta?
Ta lại không sợ.
Dĩ nhiên, nước suối sinh mệnh Từ gia trăm phần trăm là có, chỉ có điều Từ Khánh hiện tại chưa có quyết định thôi, trong lòng Lý Hạo cũng có chút khẩn trương, tên cáo già này, nếu thật sự không quan tâm mà giải phong...vậy sẽ rất phiền phức.
Mắt thấy càng chạy càng xa, lúc này Lý Hạo cũng có chút đau đầu.
Kiếm năng tiêu hao rất nhanh.
Hắn sắp không đủ thời gian rồi, đi bổ sung kiếm năng, may mà lần trước hấp thụ rất nhiều, lúc giúp Quang Minh Kiếm trị thương, dữ trữ không ít, nếu không kiếm năng đã sớm cạn sạch, hắn cũng chẳng có thời gian bổ sung.
Cứ như vậy hắn lao ra hơn 500 mét.
Suy nghĩ một số việc, sau đó Lý Hạo lại thay đổi phương hướng, Từ Khánh nhíu mày, càng có thể xác định Lý Hạo có Thiên Nhãn, người kiểu như vậy rất khó chơi.
Trong mắt ông ta hiện lên sát khí!
Phía trước có cường giả của phủ Quốc Công mai phục, ngay lúc này lại trở thành phế vật.
"Chỉ có võ sư...mới có hy vọng tránh khỏi khả năng dò xét của hắn ta."
Trong lòng Từ Khánh hiểu rõ, tu sĩ chết mấy hôm nay, dò xét siêu năng bình thường rất có hiệu quả, nhưng đối với võ sư thì cũng tạm được, lúc này mai phục bắt hắn đều là siêu năng, cơ bản là không thể thành công.
Suy tư một lúc, Từ Khánh lại nói với ngọc truyền tin.
Dựa vào siêu năng để đối phó hay ngăn cản Lý Hạo là rất khó.