TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 1071: Mộc kiếm thế (7)

Công kích của Lý Hạo hơi yếu, Hồng Nhất Đường than nhẹ: “Đáng tiếc ngươi không phải là Thiên Kiếm...."

Lời này mang chút ý khiêu khích.

Dĩ nhiên, Hồng Nhất Đường cảm thấy nếu có Thiên Kiếm ở đây phối hợp với ông ta, thì đám người này đều chẳng là gì cả.

Sự thật chính là như vậy, Lý Hạo chỉ có sức mạnh của một Húc Quang trung kỳ, nói đến sức tấn công thì hơi yếu là đúng.

Bên ngoài chỉ có 2 tên Húc Quang trung kỳ.

Còn lại đều là hậu kỳ hoặc đỉnh phong, còn có 2 tên Thuế Biến kỳ, kiếm khí của Lý Hạo đánh bọn họ bị thương còn khó, sao có thể đánh chết họ được.

Lúc này, Quang Minh Kiếm còn đang hấp thụ nước suối sinh mệnh, hồi phục được một ít.

Không hồi phục, Lý Hạo có chút khó khăn khi áp chế ngũ tạng chấn động.

Điều này làm cho 2 người chỉ có thể thủ.

Lý Hạo im lặng, chỉ có chút uỷ khuất, buồn bực.

Đám người này rốt cuộc là từ đâu đến? Sao lại nhiều như vậy?

Sức tấn công của hắn càng lúc càng yếu, nhưng xuất kiếm tự nhiên, như tơ liễu bay bổng, phối hợp với Vô Ảnh Kiếm có chút xuất quỷ nhập thần, nhưng đối với đám người bên ngoài mà nói là dễ dàng.

Lúc trước, Lý Hạo xuất kiếm có chút uy hiếp.

Nhưng hiện tại, cảm giác uy hiếp càng ngày càng nhỏ lại.

Hồng Nhất đường.....đã sắp khóc.

Ông ta hối hận, Lý Hạo đang làm cái gì?

Để cho mình phòng ngự, còn hắn ở phía sau luyện Liễu Nhứ Kiếm.... Ông trời của ta, ngươi cho rằng nơi này rất an toàn?

Quang Minh Kiếm đang hồi phục thương thế, tuy rằng Lý Hạo đang chiến đấu, nhưng lúc này cả người đều chui vào trong vòng phòng ngự, xuất kiếm thì mềm yếu vô lực, cứ như vậy ông ta biết chóng đỡ như nào?

Lý Hạo thì mặc kệ không quan tâm.

Đây là một loại tin tưởng, tin rằng Hồng Nhất Đường có thể chóng đỡ được, nếu phòng ngự vỡ ra hắn cũng chạy không thoát.

Có điều hắn tấn công có vẻ đúng là có chút mềm yếu vô lực.

Đã vậy....dù sao cũng chẳng đả thương được đám người kia, chi bằng dùng ít sức một chút.

Kiếm liên tiếp chém ra như tơ liễu tung bay, Lý Hạo đắm chìm ở trong đó, gan càng ngày càng lớn, có vài lần còn lao ra ngoài chém một kiếm, hù đối phương giật cả mình, nhưng cuối cùng phát hiện....kiếm này ngay cả phòng ngự của Húc Quang trung kỳ cũng không đánh vỡ được.

Từ Trấn một đá khiến Lý Hạo lui trở về, đột nhiên cười lên: “Hắn ta dùng Huyết Đao Quyết, hiện tại hết tác dụng cho nên đang bị cắn trả, sức mạnh đang suy yếu, chỉ còn là Húc Quang sơ kỳ."

Tình huống này của Lý Hạo, rất giống với người vừa dùng xong Huyết Đao Quyết đang bị suy yếu.

Ông ta rất nhanh nhận ra tình trạng của Lý Hạo.

Nhưng Hồng Nhất Đường lại rất mạnh, lại chặn được hết công kích của bọn họ. Nhưng nếu cứ phòng thủ như vậy không có đánh trả, chỉ có thể chờ chết thôi.

Lời nói của Từ Trấn khiến cho đám người sáng mắt ra.

Yếu như vậy?

Húc Quang sơ kỳ.... Đối với bọn họ rất dễ dàng xử lí, lúc này rất nhiều người nhìn chằm chằm Lý Hạo, chờ Lý Hạo lao ra, siêu năng bên ngoài liền bùng nổ, ~Bùm một tiếng, cả người Lý Hạo đều là máu, hắn lui vào trong.

Nhưng hắn không quan tâm, trong mắt chỉ có thanh kiếm trong tay kia.

Sau đó lại lao ra, thân thể mạnh mẽ cho hắn nhiều cơ hội xuất chiến, liên tiếp chém ra, Liễu Nhứ Kiếm của Lý Hạo càng lúc càng thuần thục, nhưng vẫn không thể xuất hiện kiếm thế.

"Lý Hạo."

Hồng Nhất Đường hét lên, vòng phòng ngự hơi lắc lư, Lý Hạo lại lao ra, bị một tên mặc áo choàng đánh ra một trảo, ~phốc một phát, trên tay bị trảo đi một miếng thịt lớn.

Lúc trước, đối phương nhắm thẳng đến thanh kiếm, nắm một phát ngược lại bị thanh kiếm chém bị thương, hiện tại quyết định bẻ gãy tay Lý Hạo.

Cơ thể mạnh mẽ cũng không ngăn được công kích của đối phương, bị trảo một phát tróc thịt ra.

Thanh kiếm của Lý Hạo bay bổng đâm trúng đối phương, rồi bị một luồng siêu năng mạnh mẽ đẩy lui về, chấn động khiến Ly Hạo phun ra máu, nhanh chóng rút lui, miễn cưỡng trở về.

Đối phương muốn đuổi theo thì bị nhát kiếm long trời lỡ đất của Địa Phúc Kiếm đẩy lùi.

Sắc mặt của Hồng Nhất Đường cũng có chút tái nhợt.

Lúc này, ông ta chỉ có thể phòng thủ, Quang Minh Kiếm còn đang tiêu hoá, Lý Hạo đang luyện kiếm.... Ông ta giống như một tên vú em, cẩn thận phòng thủ tránh để đám người ngoài kia nhân cơ hội liên thủ đánh bại ba người bọn họ.

Hồng Nhất Đường vô cùng mệt mỏi, sớm biết vậy thà một người đánh lén đám này cho xong.

Những tên này không một cái làm cho ông bớt lo.

Lúc này, Lý Hạo đã hoàn toàn đắm chìm vào đó, kiếm xuất ra càng thêm mềm yếu, như càng cây đang đong đưa, mờ mờ ảo ảo.

~Keng một tiếng, thanh kiếm quay qua, bị người đá trúng một phát, Lý Hạo lui lại ho ra máu.

Nhìn qua Từ Trấn cười lên.

Ngươi hẳn đang rất vui vẻ?

Chờ chút...ta lấy ngươi ra thử kiếm.

Ngũ Hành kiếm thứ nhất, chính là ngươi!

Lúc này, Mộc kiếm thế mơ hồ hiện ra, quả nhiên tình huống đánh nhau sinh tử mới kích thích nhất, cơ hội kích phát kiếm ý tốt nhất.