“Các người dùng phương thức gì để câu thông tin tức?”
Thanh niên lần nữa giật mình, chần chờ một chút, vẫn rút ra một khối ngọc bội: “Đây là ngọc bội đưa tin, được khai quật từ trong cổ văn minh, mấy năm trước được đưa vào sử dụng, các đại tổ chức, các đại cơ cấu… đều có.”
Gã hơi nghi hoặc một chút, khóe mắt nhìn thoáng qua Lý Hạo.
Cái này… chắc không phải là giả mạo Tuần Dạ Nhân chứ!
Thực lực như vậy, không lý nào không biết những thứ này.
“Ngọc bội đưa tin này, có thể đưa tin trong phạm vi 3000 dặm, mỗi một tổ chức hoặc cơ cấu, trước mắt đều có thể phản ứng nhanh chóng, bởi vì trong một khu vực nhất định đều sẽ có một trạm trung chuyển đưa tin… có thể truyền đạt tin tức cho những người đặc biệt, cũng có thể phát ra trên quy mô lớn, bất quá cần một chút thời gian, có đôi khi, phía bên trạm trung chuyển cũng không cách nào kịp thời nhận được tin tức…”
Lý Hạo cầm lấy ngọc bội, có chút bất ngờ.
Thật sao?
Còn có thủ đoạn như vậy sao?
Cái này, hắn quả thật là không biết.
Khó trách đôi khi có một số tin tức sẽ truyền đạt rất nhanh, ví như khu vực đông bộ bộc phát chiến đấu, còn chưa tới 5 tiếng, Ngân Nguyệt đã nhận được tin tức, cho dù có nhân mã báo tin cấp, cũng không nhanh như vậy.
Cổ văn minh… quả nhiên rất lợi hại.
Đương nhiên, nhìn chiến giáp liền biết.
Lý Hạo cầm lấy ngọc bội, dò xét một hồi, phía trên dường như có một số chữ nhỏ hiện lên, thanh niên kia thấy Lý Hạo có hứng thú, có chút khẩn trương nói: “Loại ngọc bội truyền tin này, chỉ có thể lưu trữ 10 tin tức, bộ nhớ bên trong không đủ, có tin tức truyền đến thì sẽ hiện ra. Nếu như muốn truyền tin tức đi, phía trên Ngọc bội có nút ấn màu đỏ, ấn một cái, đưa tin tức vào, liền có thể truyền tin đến trạm trung chuyển gần nhất.”
Cũng không được thuận tiện cho lắm, nhưng so với những thiết bị truyền thông bây giờ thì đã mạnh hơn rất nhiều.
Lý Hạo kiểm tra một hồi, trong đó vẫn còn lưu giữ một số tin tức.
Tin tức gần nhất, chính là tin của hai tiếng đồng hồ trước đó.
“Quang Minh Kiếm đã vào Bắc hải, cường giả khắp nơi truy tung, đại chiến hết sức căng thẳng, mọi người trong Bắc hải, chú ý tránh xa, Quang Minh Kiếm cường hãn, truy binh đông đảo…”
Hai giờ đồng hồ trước, đối phương đã tiến vào Bắc hải!
Lý Hạo nhanh chóng nhớ lại bản đồ của Bắc hải, Bắc hải khoảng cách rất dài.
Từ đông bộ tiến vào, hai canh giờ, Quang Minh Kiếm cùng lắm chỉ có thể phi hành ngàn dặm.
Mà bản thân hắn, đại khái cũng đã xuyên qua một ngàn dặm trên Bắc hải.
Nếu tính như vậy, khoảng cách của đôi bên cũng có hơi xa, Bắc hải cũng không phải toàn bộ hành trình từ Ngân Nguyệt đến Đông hải, bước qua Ngân Nguyệt chính là Bắc hải, chỉ là không còn giáp ranh với Ngân Nguyệt mà thôi.
Mặc dù như thế, giữa hai người, khoảng cách gần nhất cũng xấp xỉ 3000 dặm.
Cho dù Lý Hạo cùng đối phương toàn lực tiến lên, muốn chạm nhau, cũng cần hai đến ba giờ đồng hồ sau.
Đây là phải dùng toàn lực mà đi, một giờ phải đi được 4 đến 500 dặm.
“Trách sao cứ mãi tìm không thấy…”
Lý Hạo bất đắc dĩ, còn phải thêm hai ba giờ đồng hồ nữa.
Lại thêm thời gian hao tổn trước đó, nói như vậy, Quang Minh Kiếm đào vong đến bây giờ, đã gần 10 tiếng đồng hồ, vậy mà cũng chưa chết.
Vả lại, dưới tình huống như vậy, đối phương chưa hẳn đã có thể dồn toàn lực bỏ chạy.
Bản thân đuổi qua đó, chỉ sợ là cũng phải thêm vài giờ đồng hồ nữa mới được.
Lý Hạo đang xem xét tin tức, thanh niên phía đối diện mặt không ngừng đổ mồ hôi, cứ len lén quan sát Lý Hạo.
Tuần Dạ Nhân…
Khu vực gần đây, tổ chức của Tuần Dạ Nhân cũng không phải là ít.
Phía Lâm Giang, Bắc hải, Hải Nhạc cũng đều có thể.
Người này là cường giả Tuần Dạ Nhân của hành tỉnh nào?
Hay chỉ là mạo danh mà thôi?
Lý Hạo kiểm tra một hồi thông tin trong Ngọc bội, nhìn về phía gã nói: “Cái này có thể cho ta mượn được không?”
“Đương nhiên!”
Thanh niên vội vã gật đầu: “Đại nhân cần thì cứ việc lấy.”
“Cái này có định vị không?”
Thanh niên khẽ giật mình, chần chờ một lúc, gật đầu: “Có, nhưng chúng ta không thể kiểm tra được, chỉ có… chỉ có một số trạm trung chuyển mới kiểm tra được.”
“Nếu như ta muốn hỏi thăm tin tức, có cần mật khẩu hay là mật mã gì hay không?”
Thanh niên âm thầm kêu khổ, gã có chút do dự không dám nói.
Bị đoạt mất ngọc bội truyền tin cũng không đáng nói, nhưng truyền tin, đích thực là có một số mật khẩu, đây cũng là vì đề phòng bị người khác đánh cắp, tiết lộ một số cơ mật của Cửu Ti.
Mất ngọc bội đưa tin không phải là chuyện lớn, nhưng tiết lộ mật khẩu đó mới chính là tội lớn.
Lý Hạo dường như cũng hiểu rõ, cười nói: “Thế nào, Tuần Dạ Nhân cũng không có cách gì thu hoạch được một chút tình báo ủng hộ sao?”
“Không phải, chỉ là đại nhân, hệ thống của Tuần Dạ Nhân khác với bọn ta một chút….ta…”
“Được rồi!”
Lý Hạo cũng không cưỡng cầu nữa, nhìn siêu năng bốn phía cười nói: “Các ngươi không phải hải tặc chứ?”