Đại Ly vương thực ra không quan tâm cung phụng vị nào.
Chỉ quan tâm vị được cung phụng này, có thể khiến người Đại Ly tràn đầy dũng khí hay không.
Mà Dương thần… có thể cho tất cả mọi người loại dũng khí này.
Thời đại Tân Võ, đây là vị duy nhất có thể chân chính sánh vai với Nhân Vương.
Bên cạnh Đại Ly vương còn có mấy cường giả đỉnh cấp, trong đó có mấy vị cũng là cường giả áo bào đen, chỉ là những áo bào đen này có chút khác biệt với hắc bào tư tế.
Giờ phút này, theo sau tiếng hạ lệnh của hắc bào tư tế, trăm vạn đại quân bắt đầu vượt qua Thương Sơn.
Mà Đại Ly vương lơ lững trên không, nhục thân cực kỳ mạnh mẽ, nhìn về nơi xa, trong mắt lấp lóe thần quang: “Thiên Tinh thật sự có tòa mỏ lớn kia hay sao?”
“Thật sự có.”
Bên cạnh, một vị áo bào đen nói: “Mỏ lớn kia, đá năng lượng hơn cả tỷ, bây giờ Lý Hạo đã cướp đoạt mất, Lý Hạo, ta trước đó đã nói với đại vương, là truyền nhân của Kiếm Tôn Tân Võ, thực lực không yếu, bây giờ đang phổ biến Tân Võ đạo ở trong Thiên Tinh, một khi thành công, không lâu sau đó, Đại Ly có thể trở thành mục tiêu hàng đầu mà Lý Hạo nhắm tới!”
Mỏ lớn, chỉ là thứ yếu.
Mấu chốt là truyền bá đạo Tân Võ, Thiên Tinh rất nhanh sẽ xuất hiện vô số võ sư, Đại Ly có thể trở thành mục tiêu thứ nhất mà Thiên Tinh thành nhắm đến.
Đại Ly vương không quan tâm.
Trong mắt gã, Thiên Tinh đã sớm không phải là Thiên Tinh năm đó.
Mặc dù bọn cường giả áo bào đen này ai nấy cũng đều nói là không nên coi thường Lý Hạo.
Đúng vậy, những người này vốn không hi vọng dùng thủ đoạn lừa gạt để lừa gạt Đại Ly vương, khiến cho đối phương dưới sự khinh thường của mình, ngược lại bị Thiên Tinh dễ dàng tiêu diệt, bọn hắn đã nhiều lần nhắc nhở Đại Ly vương, nhất định phải cẩn thận.
Nhất định phải coi trọng!
Nhưng Đại Ly vương rõ ràng là không mấy quan tâm.
Điều này khiến cho mấy vị áo bào đen kia, cực kỳ bất đắc dĩ.
Người Sơ Võ… cho dù bọn họ không phải người Sơ Võ, chỉ một số truyền thừa do Sơ Võ lưu lại, nhưng… vẫn là tự đại và ngông cuồng như thế!
Sơ Võ bại bởi cửu hoàng tứ đế, bại bởi Nhân Vương….
Liên tục thất bại có thể truyền thừa được đến nay, quả thật không dễ dàng.
Nhưng… nếu như lần nữa khinh miệt Lý Hạo, coi chừng sẽ thất bại lần nữa, vậy thì không tốt, cho dù là thất bại cũng phải hao tổn một chút thực lực của Lý Hạo mới được.
Coi như mấy vị áo bào đen cũng có lúc không biết nói gì.
Bên cạnh, vang lên giọng nói của hắc bào tư tế, âm thanh rất nhu hòa: “Mấy vị yên tâm, đại vương tuyệt đối không phải là khinh địch, chỉ vì đại vương là lá gan của mấy vạn tướng sĩ, không thể biểu hiện ra bất cứ sự coi trọng nào… nhưng trong lòng ta hiểu rõ, sẽ không liều lĩnh.”
Lời này vừa nói ra, mấy vị cường giả ngược lại là an tâm rất nhiều.
Áo bào đen lại nói: “Phụ cận Đại Ly, cũng có tồn tại cùng loại với mấy vị tôn giả… mà số lượng tuyệt không ít, việc này, cũng hi vọng mấy vị tôn giả xuất thủ trợ giúp…”
Một vị áo bào đen đến từ cổ thành trầm giọng nói: “Cứ yên tâm! Những bản nguyên phân thân kia, chỉ là thả ra trước, thực lực bình thường, gần đây, chúng ta đã tiêu diệt một ít, còn lại những người kia không đáng để lo! Sở dĩ không có một mẻ hốt gọn, cũng là lo lắng Ngân Nguyệt sớm biết được tin tức… chỉ diệt trừ một bộ phận, nhưng sẽ đánh giết toàn bộ bất cứ cái gì ngoài ý muốn, những cường giả cổ thành của Ngân Nguyệt kia, sẽ lập tức biết được đã xảy ra biến cố.”
Nói xong, lại nói: “Người của chúng ta, đã đang vây giết bọn hắn… sẽ không để cho bọn hắn trốn về vùng đất Ngân Nguyệt.”
“Cũng là tôn giả một phương, thực lực cực kỳ cường hãn.”
Hắc bào tư tế ôn hòa nói: “Ta thấy số lượng những người kia không ít, tôn giả một phương, dường như cũng không có xuất động bao nhiêu người, liền có thể vây khốn nó… hi vọng lần hợp tác này, đôi bên đều có thể đạt thành mong muốn của mình.”
“Nhất định như vậy, không chỉ Đại Ly, những phương khác, Thần Quốc phương tây, đại hoang phương đông, vương triều Thủy Vân của phương bắc, chúng ta đều đã sắp xếp người đi liên lạc, chỉ là bây giờ thông tin không được nhanh cho lắm, chín trạm cơ sở mất khống chế, không cách nào nhanh chóng liên hệ được bên kia… nhưng, chúng ta đang cố gắng, lần này tranh thủ nhất định phải lấy được Thiên Tinh!”
Hắc bào tư tế khẽ gật đầu: “Thiên Tinh quả thật mạnh mẽ, nhân khẩu đông đảo, vương triều tứ phương gom vào một chỗ, cũng không bằng 1 phần mười của bọn chúng… nếu có được vùng đất trung nguyên, vùng đất hạch tâm của thiên địa, cường giả cũng nhiều, Đại Ly không được khinh thường đối phương.”
Mấy vị cường giả đỉnh cấp đang trao đổi lẫn nhau.
Phía trước, Đại Ly vương quát to: “Tiến vào Thương Sơn, ai cản đường, chết!”