TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 1955: Đốm lửa nhỏ (3)

Hành Chính Tổng Thự Ngân Nguyệt.

Âm thanh bên ngoài đinh tai nhức óc.

Âm thanh đả đảo Triệu Thự Quang, không ngừng vang lên bên tai, thân vệ bên ngoài cửa, đều rất rối rắm, rất nghẹn khuất.

Ngân Nguyệt, trước giờ vẫn luôn ủng hộ cho Lý Hạo.

Ngay cả phó Thự trưởng cũng đã qua đó, Nguyên soái cũng đã đi, Ti trưởng Tuần Kiểm Ti cũng chạy mất, Bộ Trưởng Tuần Kiểm Ti cũng đi… bây giờ, Ngân Nguyệt lớn như vậy, chỉ có Thự trưởng chống đỡ.

Mấy tên khốn nạn… không phân phải trái, muốn tạo phản hay sao!

Đám thân vệ ai cũng muốn giết người!

Quá ấm ức!

Mà Triệu Thự trưởng lại rất thản nhiên, nhìn ra bên ngoài, có chút thất thần.

Người còn chưa đến, thiên hạ đã đại loạn.

Ai ai cũng hô to Lý Đô đốc, không ai để ý cái lạnh của tháng chạp nữa.

Dân chúng Thiên Tinh vốn dĩ là nhát gan nhất, hèn yếu nhất, có cơm ăn không đói chết là được, từ trước đến nay cũng không yêu cầu quá cao.

Nhưng hôm nay… Ngân Nguyệt còn có thể ăn no mặc ấm cũng đã trở thành như vậy.

Vậy những địa phương khác thì sao?

Dù sao, cũng sống không nổi nữa.

Chi bằng… tạo phản đi!

“Một tia lửa nhỏ cũng có thể cháy cả đồng cỏ… Lý Hạo, bắt đầu đốt đồng cỏ rồi sao!”

Lão thì thào, vẫn không dám tin.

99 hành tỉnh trong thiên hạ, lớn đến không thể tưởng tượng.

Người bình thường, cố gắng cả một đời, cũng khó mà đi qua khắp nơi trong nước, nhưng Lý Hạo chỉ bỏ ra nửa năm, từ Ngân Nguyệt bước ra ngoài, bỏ ra ba tháng đã có căn cơ vững chắc trong Thiên Tinh thành.

Bỏ ra một ngày có thể để người trong thiên hạ biết, thời đại mới đã đến rồi!

Một bản công pháp.

Đúng vậy, chính là một bản công pháp cộng với vài câu nói.

Không có quá nhiều câu cú hào hùng, cũng không có giựt dây khắp nơi để dân chúng tạo phản, nhưng… khi tin tức bắt đầu truyền vang ra bốn phương tám hướng, ai ai cũng có thể tu luyện, Trung bộ bắt đầu xóa nạn mù chữ, có người một ngày lên trời, bước vào cái gọi là Sơn Hải cảnh…

Bốn phương tám hướng, tất cả mọi người đều muốn nổ tung!

Bọn ta cũng có thể!

Nếu như cả đời đều không tiếp xúc võ đạo, không tiếp xúc siêu năng, bọn hắn sẽ không có lá gan như vậy, không có quyết đoán như vậy…

Nhưng hôm nay, rất nhiều người đã mở ra khiếu thứ nhất.

Trong đời mình, lần thứ nhất cảm nhận được, ta không còn là kẻ hèn yếu, không còn là người bình thường phải chịu lăng nhục nữa, ta cũng có thể bước vào siêu phàm, mọi người đều là siêu phàm, đều như nhau cả!

Giai cấp, đã bị đánh vỡ!

Đúng vậy, khi người bình thường, khi bọn trẻ đều có thể mở ra khiếu huyệt đầu tiên, bước vào Trảm Thập cảnh, lúc này, sự kính sợ của tất cả mọi người đối với siêu phàm, trong nháy mắt liền biến mất.

Thì ra… mọi người ai cũng giống nhau thôi!

Ngươi nhiều hơn chúng ta một con mắt một cái miệng hay sao?

Không có!

Một người khó địch nổi, nhưng mười người, trăm người, ngàn người… ngươi có thể giết hết người trong thiên hạ sao?

Giờ khắc này, thiên hạ rung chuyển.

Giờ khắc này, trong một tòa thành cổ, một tòa phủ đệ cổ xưa, một tôn cổ nhân dường như đã im lặng hơn cả tỷ năm, từ trong dinh thự xa xưa bước ra, ngẩng đầu nhìn hư không.

“Tân đạo đã có… Hạo Tinh võ đạo, Lý Hạo!”

Cường giả giống như thần linh kia, thì thào một tiếng, có chút thổn thức.

“Năng lượng thiên hạ, trong nháy mắt tiêu hao sạch sẽ, năng lượng do thiên địa đản sinh, căn bản rất nhanh có thể chống đỡ lần thứ hai khôi phục… đáng tiếc, đã không còn nữa.”

Trong nháy mắt không còn nữa.

Bây giờ, có bao nhiêu tiêu hao bấy nhiêu.

Bây giờ cho dù ngươi lần nữa cho nổ mỏ lớn của Thiên Tinh, cũng không có tác dụng gì, bởi vì khả năng không cần quá lâu, trong nháy mắt sẽ bị cả tỷ con người hấp thu hết, giờ phút này, chỉ có chờ đợi.

Chờ đợi cái gì?

Chờ đợi mọi người bình ổn, chờ đợi năng lượng do thiên địa sinh ra đủ để mọi người tiêu hao, chờ đợi trong lúc những người kia hô hấp, cường hóa thiên địa, có thể chống đỡ cho cường giả xuất hiện, mới có thể xuất hiện lần thứ hai khôi phục.

Nếu không, cho dù ngươi cho nổ mỏ lớn, cũng không có chút tác dụng gì.

Thật là… buồn cười, nhưng lại đáng sợ.

Không ai ngờ rằng, tiến trình của lần thứ hai khôi phục, sẽ bị một đám người bình thường đánh gãy.

Có buồn cười hay không?

Vốn dĩ nếu mỏ lớn của Thiên Tinh không nổ, muốn lần thứ hai khôi phục, cũng không phải không thể, đám người này, năm đó cướp đoạt hai phần ba mỏ lớn Thiên Tinh, chỉ cần bỏ ra… cũng có thể làm được lần thứ hai khôi phục.

Nhưng không đợi bọn họ nghĩ đến điểm này, không chờ bọn họ bỏ ra, không chờ bọn họ thảo luận có cần khôi phục người bên mình không… Lý Hạo đã cắt đứt hi vọng của bọn họ.

Tỉnh lại đi.

Chớ có lãng phí!

Bây giờ, ngươi có nổ ba cái mỏ lớn, ta đều sẽ hút hết cho ngươi xem.

Một người hút không nổi, nhưng 100 triệu người, một tỷ người thì sao… ngươi có bao nhiêu, ta sẽ hấp thu bấy nhiêu.

Nam nhân giống như thần linh kia nhẹ giọng nói: “Bọn người Ánh Hồng Nguyệt đã đến chưa?”