“Lý Đô đốc… bị tổ chức tà năng Phong Vân các này đánh lén sao?”
“Có lẽ là… quá bất cẩn!”
“Cái Phong Vân các này ở đâu ra, Thần Sư Bảng thì ta biết, không ngờ đối phương có nhiều cường giả như vậy, sáu đại Thần Thông, phục sát tân khách… thật to gan, nhưng tất cả đều đã bị giết, cũng xứng đáng… nhưng An Quốc Công… An Quốc Công là ai chứ?”
“Là người ở phía tây đại lục đó mà, ngươi không biết sao? Là một trong ba đại Quốc Công khai quốc!”
“Aaa… vậy đúng là đáng tiếc, ai mà không rõ, đối phương đến kinh thành chúc mừng cho Lý Đô đốc, thế mà bị giết… ngươi nói, có phải là… ngươi biết đó, mấy nhà kia cố ý vả vào mặt Lý Đô đốc, cố ý chế tạo Phong Vân các gì đó ra thôi?”
“Có khả năng, một lúc 6 vị Thần Thông… đây cũng không phải là nhẹ tay, cái gì Phong Vân các, nghe cũng chưa từng nghe nói qua, ở đâu ra nhiều cường giả như vậy… ta thấy, chắc là bọn họ không phục, cố ý để Đô đốc mất mặt!”
“Sẽ không thực sự phạt bổng giáng chức chứ?”
“Không biết, An Quốc Công không chừng là cùng một bọn với Đô đốc, thật đáng tiếc, cứ như vậy, bị người ta giết, nghe nói lần này có rất nhiều cường giả đến đó, kết quả mọi người ai cũng không quản nỗi, cái này không bình thường, ta thấy, người ta đường xa vạn dặm đến chúc mừng, tám chín phần mười chính là muốn tìm tới nương tựa vào Đô đốc… thật đáng tiếc!”
“Thật đáng tiếc, An Quốc Công… Aii ya! Lý Đô đốc cũng thật sự khó, cho dù giết nhiều cường giả hơn nữa, vậy mà cũng không dọa được bọn họ…”
“Ai nói là không phải chứ!”
“…”
Tiếng nghị luận trong nháy mắt vang lên, một đám người ai cũng tò mò, có chút tiếc nuối.
Theo cách nghĩ của bọn họ, An Quốc Công ở phía tây kia, ở nơi xa như vậy tự mình đến chúc mừng… nghe nói không phải là muốn đầu quân vào Lý Hạo, chúng ta tuyệt đối không tin.
Ở đây nhiều người như vậy, không có ai chết, chỉ có gã chết, khả năng chính là do Cửu Ti làm, giết gà dọa khỉ.
Ai dám đầu quân vào Lý Hạo, thì người đó sẽ chết!
Cái gì Phong Vân các, chín phần chính là vỏ bộc của Cửu Ti mà thôi!
An Quốc Công đương nhiên là người của Lý Hạo… thật đáng tiếc, chúa tể một phương đến đầu quân, vậy mà cũng bị người ta giết, những người này, vì để áp chế Lý Đô đốc, thật quá mức, quá lớn mật!
…
Phủ Đô đốc Thiên Tinh.
Hoàn toàn yên tĩnh.
Đã thấy qua những kẻ không biết xấu hổ, nhưng chưa hề thấy người có thể ngay trước mặt mấy trăm người, ngay trước mặt mấy trăm thế lực bá chủ, mở to mắt nói lời bịa đặt, nói giả thành thật, đây… còn là người hay sao?
Đây không phải là không biết xấu hổ, đây thật sự là xem tất cả mọi người như đồ đần để lừa gạt.
Mà giờ khắc này, không ít người nhìn về phía Trấn Nam Vương của Hoàng Thất.
Im lặng chờ đợi kết quả.
Một lát sau, phía hoàng cung truyền đến một tiếng thở dài: “An Quốc Công đã bất ngờ vẫn lạc, đích thực là sự tổn hại của quốc gia! Nhưng việc này không liên quan gì với Thiên Tinh hầu, đây là ngoài ý muốn, ai cũng không muốn… hậu táng An Quốc Công theo lễ của vương hầu! Thiên Tinh hầu tiêu diệt tà năng có công, vốn dĩ nên ban thưởng, nhưng hôm nay là ngày tổn thất của quốc gia… nên không ban thưởng nữa, Thiên Tinh hầu nhất định phải một mẻ hốt gọn những tổ chức tà năng này!”
Sắc mặt của Lý Hạo nặng nề, âm thanh thì cực kỳ mạnh mẽ, trầm giọng nói: “Lý Hạo nhất định sẽ tiêu diệt những tà năng súc sinh này, sẽ chém tận giết tuyệt bọn họ! Phong Vân các, sẽ là mục tiêu đầu tiên mà phủ Đô đốc Thiên Tinh nhất định sẽ tiêu diệt… dám ở trong ngày hôm nay tùy ý giết chóc, đánh chết trọng thần một nước, Lý Hạo… chắc chắn sẽ nghiền xương chúng thành tro!”
Âm thanh tiêu tán.
Giờ khắc này, tất cả mọi người cũng cảm nhận được sự phẫn nộ của Lý Hạo.
Dân gian lại đồng tình.
Xem ra, An Quốc Công này thật sự tìm tới để dựa dẫm vào Lý Đô đốc, hãy nhìn Đô đốc bị chọc tức đến nỗi giọng nói cũng có thể cảm nhận được sự tức giận đến cùng cực.
…
Trong đại viện.
Có người trầm mặc, có người âm thầm cười lạnh, có người thầm mắng.
Đúng là một vở kịch hay mà!
Mà Lý Hạo thì vẻ mặt mỏi mệt: “Giải tán hết đi, xin lỗi chư vị, may mắn chư vị không sao, lần Phong Vân các đừng mong chạy thoát, ta nhất định sẽ giết chết bọn họ, cho mọi người một cái công đạo!”
“….”
Im ắng.
Rất nhanh, có người quay người rời đi.
Giờ phút này, Cửu hoàng tử cũng là truyền âm cho Trấn Nam Vương: “Vương thúc…cái này… vậy mà không ai dám xuất thủ sao? An Quốc Công có lẽ cùng một bọn với Võ Quốc Công… gã hôm nay khiêu khích Lý Hạo, ta còn tưởng rằng gã có đủ lực lượng, không hề nghĩ đến bị người ta đánh chết…”
Trước đó cái dáng vẻ mười phần chắc chắn của An Quốc Công, thật sự cho rằng gã có con át chủ bài, sao có thể trong nháy mắt bị đánh chết như vậy chứ?
Gã cũng khó hiểu!