“Có thể có chuyện gì đây? Ngươi không gây sự, Thiên Tinh thành an tĩnh 80 năm nay cũng không có chuyện gì!”
Nam Quyền cũng là cười ha hả: “Đúng rồi, cũng coi như có một chút ít sự tình, trước đó Tài Chính ti không phải đã nhường ra một tòa di tích hay sao? Một tòa đại học võ khoa, bây giờ Cửu Ti và Hoàng Thất, thậm chí một vài gia tộc khác, đều đang nhìn chằm chằm vào đấy.”
“Tài Chính ti mặc dù đã khai phá một đoạn thời gian, cũng không có hoàn toàn khai phá hết, đồ tốt hẳn còn lại một số, ngươi có hứng thú đến đó xem một chút hay không?”
Lý Hạo suy nghĩ một hồi nói: “Nghe nói qua một lần, nghe nói là di tích cấp 2, di tích còn phân cấp hay sao?”
“Đương nhiên có!”
Nam Quyền gật đầu nói: “Chỉ là phân chia đơn giản mà thôi, dựa theo mất độ nguy hiểm mà phân chia, cũng không phải mức độ nguy hiểm cố định, mà là mỗi lần đi vào bao nhiêu người, ra được bao nhiêu người, dựa theo tỷ lệ chiến tổn để phân chia! Ví như Chiến Thiên Thành… đó chính là di tích đặc cấp, nếu tiến vào đó sẽ không có mấy ai có thể sống sót đi ra.”
“Di tích cấp một mà nói, tỷ lệ tử vong vượt hơn 50%.”
“Di tích cấp hai mà nói, tỷ lệ tử vong từ 30 đến 50 %, coi như tương đối nguy hiểm, trong tình huống bình thường, Tài Chính ti khai thác qua, khẳng định có cấp độ Húc Quang đã tiến vào bên trong.”
Lý Hạo hiểu rõ, cái phân chia này … kỳ thực không có ý nghĩa gì cả.
Chiến Thiên Thành nếu không có bọn người Lý Hạo, sẽ không chết nhiều người như vậy.
Nói như vậy, chỉ đơn giản là phân chia theo mức độ nguy hiểm, hắn còn tưởng là dựa vào thu hoạch, hoặc dựa vào bảo vật cơ chứ.
Một bên, Chu phó Thự Trưởng nói khẽ: “Di tích trước mắt phân ba loại, thứ nhất là cổ thành, thứ hai là đại học võ khoa, thứ ba là cổ gia tộc hoặc trụ sở môn phái. Ba loại này dễ bảo tồn nhất, những cái khác, nếu không có lực lượng đặc thù bảo hộ thì dường như không có khả năng bảo tồn lại.”
“Mỗi một tòa di tích có thể bảo tồn lại…”
Lão ngừng một chút mới nói tiếp: “Chỉ có mấy loại khả năng, thứ nhất là có bảo vật tồn tại nên có thể giúp củng cố di tích, thứ hai là có cường giả tồn tại để có thể phong tỏa di tích, thứ ba là không có bảo vật cũng không có cường giả, mà là nơi ở của một vài cường giả đỉnh cấp trước kia, có đạo uẩn tồn tại, nếu là những di tích này, đạo uẩn trong đó chính là bảo vật lớn nhất!”
Hiển nhiên, vị này đối với di tích ngược lại là rõ ràng.
Nam Quyền lần nữa quay đầu nhìn lão một cái, cười cười: “Lão gia hỏa, xem ra quan phương các ngươi đào được không ít, nên mới hiểu rõ như vậy chứ gì?”
Chu Thự Trưởng nhìn y một cái, nửa ngày mới nói: “Ta đọc sách nhiều, những điều này không phải phía quan phương nói ra, mà là Viên Thạc đã nói trong một quyển sách xuất bản vào nhiều năm trước, tên là ‘Kỷ yếu thăm dò cổ văn minh’ … đương nhiên, xuất bản chưa đến 1000 quyển liền bị xem là sách cấm mà phong tỏa lại, phía quan phương không cổ vũ người ta đi thăm dò di tích, quá nguy hiểm.”
Nam Quyền khẽ giật mình, sau đó nhỏ giọng mắng một tiếng.
Ngươi đang ám chỉ ai đây?
Không, là trực tiếp nói ta không có học nhiều đây mà!
Lý Hạo cũng có chút bất ngờ: “Có sao? Quyển sách này ta thực sự còn chưa thấy qua.”
“Ừ, sớm đã bị phong tỏa.”
Lý Hạo bật cười, lão sư cũng không có đề cập qua, xem ra không phải là quên mà là tức giận không nhịn nổi, nên chẳng buồn nói tới.
Nghe lão nói như vậy, Lý Hạo cũng gật gật đầu.
Di tích có thể bảo tồn đương nhiên đều có nguyên nhân.
Có cần đến đại học võ khoa thăm dò hay không, hắn cũng đang suy nghĩ, nếu là ở Ngân Nguyệt chắc chắn sẽ đi, nhưng ở nơi đây… cẩn thận bị người ta tính kế.
Tài Chính ti nhường ra cái này, có thể chưa hẳn đã có lòng tốt gì.
Vả lại, Lý Hạo chưa một lần đi qua di tích tương tự như vậy, trên thực tế số di tích hắn đi cũng ít, mới chỉ có hai nơi là Chiến Thiên Thành và Đế cung mà thôi, đã phát hiện không ít thứ tốt.
Đại học võ khoa, cái danh từ thường xuyên xuất hiện này, mấu chốt là dựa theo cách nói của Trương Lượng ở Quân Nhu Xử trong Chiến Thiên Thành, nếu công năng của đại học võ khoa vẫn còn đầy đủ, có lẽ có thể lấy một chút đồ vật rác rưởi để đổi bảo vật… điều kiện tiên quyết là đối phương vẫn còn bảo vật.
Những đại học võ khoa bình thường, dường như đều có công năng này.
Cái này cũng không cần phải gấp gáp, dù sao cũng không phải là lần đầu tiên bị người ta thăm dò, nếu có vật gì tốt cũng đã sớm bị người ta lấy đi, nếu như chưa bị lấy đi thì chỉ có thể là do gặp nguy hiểm, người bình thường có thèm muốn cỡ nào lấy không được.
…