"Tinh Nguyên lịch năm 1721, Ngô Vũ từng sát hại một bé gái, nhưng lúc vứt xác thì bị người phát hiện, Ngô Vũ liền đánh chết người chứng kiến, về sau lấy bí mật mà hắn đánh cắp để cấu kết với Phi Thiên, để cho người ta đi báo án bắt lấy cha mẹ của bé gái kia về quy án, giam giữ trong đại lao của Hình Pháp Ti, ba tháng sau hai vợ chồng bọn hắn đều chết trong đại lao. . ."
Lý Hạo nhìn một hồi, cái tên Ngô Vũ này giống như có sở thích đặc thù.
Những cái bản án này đều có quan hệ cùng với bé gái đó.
Có người chết, có người sống, đương nhiên chỉ cần không lên tiếng thì sẽ không chết, phàm là báo án chỉ cần tìm tới cửa thì đều phải chết, không phải là chết một hai người mà là chết cả nhà.
Trước kia còn có người báo án, nhưng về sau...Không còn người nào dám báo án.
Muốn báo án nếu không đến Hình Pháp Ti thì đến Tuần Kiểm Ti.
Hai bên đều giống nhau, ngươi không báo án thì vấn đề vẫn không lớn, một khi có ghi chép nói ngươi báo án thì...Cả nhà đều phải chết.
Chỉ là thuộc hạ dưới một ti của ngũ phương ti là một vị phó trưởng phòng của Hành Chính Ti, đại khái thì tương đương với Tuần Kiểm Ti, một vị Tuần Thành sứ cấp thấp mà thôi, Lý Hạo rất sớm trước đó đã ở cái chức này rồi, mấy người Trần Tiến cũng có chức vị như vậy.
Cái tên Ngô Vũ này, thân phận của hắn như vậy tự hỏi có cao hay không.
Tất cả đều là vì thân phận của phụ thân y, bản thân y chính là một kẻ vô công rỗi nghề.
Thế nhưng mà...Ở đây giống như hắn có thể một tay che trời!
Thật thú vị!
Lý Hạo nhìn xem lại cười cười không có tức giận.
Hắn nhìn về phía đám người, cười nói: "Ngô Vũ là ai?"
Trong đám người một tên thanh niên có vẻ hơi gầy yếu, sắc mặt hơi trắng bệch nhìn sơ có lẽ không đến 30 tuổi, y có chút khẩn trương giơ tay, nhìn thoáng qua vô cùng đáng thương.
"Lý đô đốc, là ta. . ."
Lý Hạo khẽ gật đầu, cười nói: "Không sai!"
Năm 1721 bắt đầu có ghi chép, 9 năm trước liền bắt đầu làm như vậy, khi đó có lẽ đã 20 tuổi.
Ngô Vũ không biết cái này là sao, đến cùng là đang khen hay là còn ý khác?
Khen thì chắc chắn không có khả năng a?
Lý Hạo tiếp tục xem cũng không tiếp tục để ý bọn hắn, từng người đều nhìn về phía tên Ngô Vũ này, thật ra không tính là tội gì lớn, nếu đem so với một số người thì chỉ có thể nói gặp sư phụ thôi.
Những người này chức quan không lớn, địa vị cũng không tính là quá cao nhưng khi bọn hắn làm việc ác thì mỗi tên đều ác hơn tên khác.
Một vị Thiên phu trưởng của Quân Pháp Ti từng dẫn đầu một đội quân dưới trướng hơn ngàn người, từng tiêu diệt qua một phân hội có ý đồ muốn âm thầm ủng hộ tam đại tổ chức, giết tất cả mọi người của thương hội, từ trên xuống dưới chắc có khoản ngàn người.
Mà bây giờ tài liệu trong tay nói lên, không có chuyện bọn hắn cấu kết với tam đại tổ chức, cái kia thương hội sở dĩ bị diệt là bởi vì hội trưởng của thương hội, trong lúc vô tình thì thu được một cái Nguyên Thần binh Hoàng giai.
Nhưng mà không biết vì sao tin lại bị lộ ra ngoài...Về sau thì không còn có sau đó nữa.
Mà sau đó vị Thiên phu trưởng này cũng không có độc chiếm Nguyên Thần binh mà là đem đi đấu giá thu hoạch được rất nhiều tiền thì nộp lên trên hết bảy thành, chính mình chỉ là giữ lại ba thành cho nên cũng không chịu trách phạt.
Mà cái này vậy mà cũng có ghi chép rõ rang như vậy.
Lý Hạo hơi hiếu kỳ, những người này cung cấp mấy chứng cớ cùng tài liệu này...Là do bọn hắn điên rồi đúng không, hay là cảm thấy Lý Hạo không có cơ hội xem đến hoặc là sẽ không để mắt tới hoặc là không có cơ hội để lộ ra ngoài?
"Trịnh Lượng của Quân Pháp Ti ở đâu?"
Trong đám người, một vị nam tử trung niên có chút uy nghiêm cũng có chút chật vật giơ tay.
Thiên phu trưởng!
Dựa theo thực lực mà nói, Lý Hạo nhìn một chút đoán hắn đang ở Tam Dương sơ kỳ, hắn nắm giữ không phải là quân đội bình thường mà là quân tinh nhuệ nếu không thì một vị Thiên phu trưởng có thực lực Tam Dương, điều này là không thể.
Đây coi như là kẻ có cấp bậc khá cao trong số 300 người trên danh sách.
Lý Hạo cười nói: "Ngươi cũng không tệ!"
Trịnh Lượng không nói gì chỉ là ánh mắt híp híp, y thật ra rất muốn biết phía trên đó là ghi chép cái gì?
Bởi vì phần hồ sơ này là dành cho Mộ Tiểu Dung.
Những người khác cũng không có tư cách xem xét.
Lý Hạo nhanh chóng xem hết tư liệu, chỉ 300 người nên tư liệu cũng không phải là quá nhiều đều chỉ là nhưng giới thiệu sơ lược qua một chút, cụ thể cũng không có viết quá rõ ràng, một người một tờ nhờ thần ý của hắn cường đại nên chỉ cần bỏ ra khoảng nửa giờ thì đã xem xong hết.
Thở dài một hơi, Lý Hạo cười cười nói: "Cũng không cần phải lấy 100 người, lấy hẳn 300 người luôn đi, tránh việc các ngươi phải lựa chọn, dễ gây ra náo loạn khác nhau, dù sao đều chỉ là đi ngang qua sân khấu một chút, ngày mai nói không chừng sẽ không có Lý Hạo, đúng không?"
Hắn cười một tiếng rồi lại nhìn về phía Mộ Tiểu Dung: "Những văn kiện này vì sao lại không có con dấu chồng của cửu ti?"
Mộ Tiểu Dung hơi biến sắc: "Cái này...Không cần thiết?"
Lý Hạo hơi thắc mắc đây là có ý gì?
"Vậy quên đi, cũng không có việc gì."
Lý Hạo bật cười. "Ta đi tìm tên Hoàng Long, để Hoàng Long đóng cho cái dấu, xem như Tuần Dạ Nhân đã đáp ứng sẽ xử quyết bọn hắn! Cứ như vậy đi, tối nay các ngươi nghỉ ngơi thật tốt, ngày mai cùng đi qua bên kia những kẻ nào cần xử quyết thì đi trước nếu không cần xử quyết thì đi đằng sau. . ."
Có người cảnh giác vô cùng nói: "Lý đô đốc, không phải ngươi nói sẽ bỏ qua cho những người khác sao?"