Lại nghĩ tới lần đầu tiên nhìn thấy người buồn cười, khôi hài kia.
Mặc áo khoác, đầu đội mũ dạ, cầm quyền trượng trong tay... đêm đó, nàng xuống lầu thấy được, chỉ cảm thấy người kia thật buồn cười, thật thú vị.
Nhưng hôm nay... là nam tử thật bá khí!
Thế gian này, nếu nhiều thêm người như vậy, còn đến nỗi như thế sao?
Thế nhưng...
Ngọn lửa trong nội tâm nàng, trong nháy mắt dập tắt.
Hắn đi, khắp thiên hạ đều muốn giết hắn.
Không ai giúp hắn, Cửu Ti không có một nhà đứng ra, ngay cả Tuần Kiểm Ti cũng không, mà nội bộ Tuần Dạ Nhân, trừ Hầu Tiêu Trần còn đang ủng hộ, không có một vị cao tầng nào đứng ra giúp hắn.
Dáng vẻ của hắn... chật vật đào tẩu, có lẽ rất thê lương.
Có thể trách hắn sao?
Không thể nào!
Hắn hình như chỉ mới 20 tuổi, hắn đi Tuần Kiểm Ti có lẽ là hi vọng có người có thể giúp hắn, thế nhưng không có, không có chịu đứng ra.
Giờ khắc này, Tiểu Diệp lòng như tro nguội.
Tuần Dạ Nhân cũng chỉ là nơi kiếm cơm mà thôi, ta tiếp tục làm thư ký cho lão đầu tử này cũng tốt, tối thiểu... lão đầu tử này không giống những người khác, coi các nàng như kỹ nữ tùy ý đùa bỡn!
Có lẽ, bọn hắn càng ưa thích nữ siêu năng phản kháng... nhưng ai dám phản kháng?
Trước đó ánh mắt của Tiểu Diệp chất chứa ánh sáng, trong nháy mắt ảm đạm, trên mặt khôi phục một chút tươi cười, giống như nữ quản lý kia, thế đạo chính là như vậy, không phản kháng, vậy sống sót.
Còn sống!
Diêu Tứ quay đầu nhìn nàng, hồi lâu, bỗng nhiên nói khẽ: "Tiểu Diệp, ngươi biết người này không?"
"Bộ trưởng nói ai?"
"Vân Hạo Nhiên."
Tiểu Diệp đầu tiên là sững sờ, tiếp đấy khẽ giật mình, sau đó trên mặt lộ ra một vệt hồng, rất nhanh lại hóa thành bi thương, sắc mặt chuyển đổi nhanh chóng, đầy hãi hùng.
Một lát sau, hóa thành tĩnh mịch.
Miễn cưỡng lộ nét tươi cười: "Biết, Vân Hạo Nhiên, viện trưởng của Thiên Tinh cổ viện, dốc hết sức thúc đẩy giáo dục văn hóa cho toàn dân, hi vọng toàn dân tiếp nhận giáo dục, toàn lực mở rộng phát triển kỹ thuật cổ văn minh, chủ động mở mang kỹ thuật, công khai đối ngoại, ví dụ như thuật chế tạo xi măng, thuật khai khẩn ruộng tốt, từng thúc đẩy làn sóng công nghệ máy móc cải tạo thế giới..."
"Tinh Nguyên lịch năm 1725, Vân Hạo Nhiên muốn liên lạc các đại cổ viện, xây dựng thêm 10.000 trường tiểu học và trung học, tiếp nhận 10 triệu học viên... Kết quả vừa trình báo Cửu Ti, Vân Hạo Nhiên lập tức chết... chết ngay trong nhà, cùng ngày có siêu năng cường giả của tam đại tổ chức lẫn vào Thiên Tinh thành, giết người khắp nơi, giết Vân viện trưởng."
"Già trẻ trong cả nhà của ông, hình như đều chết sạch..."
Tiểu Diệp nói xong lời cuối cùng, rất bình tĩnh: "Vân viện trưởng vừa chết, tất cả mở mang kỹ thuật, toàn bộ kết thúc! Thiên Tinh cổ viện đóng cửa không tiếp tục hoạt động, toàn bộ thầy trò bị đuổi ra ngoài, cổ viện thành Thiên Tinh học viện siêu năng hiện tại. Nghe nói, đám lão sư lúc trước, chết thì chết, trốn thì trốn, cũng không có bao nhiêu người còn sống, các học sinh… phần lớn đã rời khỏi Thiên Tinh thành..."
Nói đến đây, lại cười: "5 năm trước, thật ra... thật ra ta muốn gia nhập cổ viện, đi học tập một số kỹ thuật, sau đó cổ viện không còn, ta đúng lúc dẫn năng nhập thể, tới Tuần Dạ Nhân, may mắn được bộ trưởng coi trọng, cộng thêm lại biết mấy chữ, thành thư ký của bộ trưởng... cũng xem như may mắn."
Diêu Tứ khẽ gật đầu: "Ngươi biết không? Ta biết ông ta, còn rất quen thuộc ông ta."
Tiểu Diệp khẽ giật mình.
Diêu Tứ lại nói: "Ngươi đoán, ông ta có phải siêu năng hay không?"
Tiểu Diệp khẽ nhíu mày: "Không nghe nói, chắc là người bình thường?"
"Không không không, ông ta là siêu năng, còn là võ sư chuyển đổi siêu năng, vào 5 năm trước, đúng ngày đó, ông ta vừa vặn bước vào Húc Quang cảnh."
Tiểu Diệp sững sờ.
5 năm trước... Húc Quang!
Thời điểm đó Húc Quang, đặt ở hiện tại, không thua gì Thần Thông?
Đương nhiên, cho dù có chút khác biệt, cũng tương đương với thuế biến kỳ của hiện tại rồi?
Thế nhưng... nàng có chút hoảng hốt: "Không đúng, ngày đó nghe nói còn bắt được thành viên của tam đại tổ chức, giết mấy tên, đều là một số Nhật Diệu, hình như... hình như có một vị Tam Dương cũng bị giết, lúc đó Tam Dương vô cùng mạnh, mọi người cảm thấy, Vân viện trưởng quá xui xẻo, lại gặp phải Tam Dương..."
Diêu Tứ khẽ cười: "Đúng vậy ha... bắt được hung thủ, cũng đã giết, cho khắp thiên hạ một cái công đạo, cho nên mọi người cũng đã nhanh chóng lãng quên, nếu cứ không bắt được hung thủ, cũng không dễ bàn giao. Vân Hạo Nhiên dù sao cũng là văn sĩ nổi danh thiên hạ, Thiên Tinh cổ viện, đứng đầu trong lĩnh vực giáo dục, tiên phong trong cải cách kỹ thuật, tận lực nghiên cứu vì dân sinh nghiên... mỗi cử động, đều liên lụy cổ viện khắp thiên hạ, khi đó, các phần tử trí thức, đều đang hấp thu văn hóa kỹ thuật nghiên cứu của Thiên Tinh cổ viện..."
"Cho nên, những năm trước đây, biến hóa rất nhanh. Chế xe, chế nhà, chế máy móc, chế máy bay, chế đại pháo, chế TV, chế thông tin... ăn ở, liên quan đến rất rộng, thúc đẩy được một nửa… rồi dừng lại hết!"
Lão thở dài, nhìn về phía trước, cảm khái nói: "Sau khi ông ta chết, ta bèn từ bỏ quyền lực, ta cảm thấy... thời đại này quá nguy hiểm! Thực lực của ta quá yếu ớt, trứng chọi đá."
Tiểu Diệp giật mình, có ý gì?
Bộ trưởng cùng Vân viện trưởng là bạn tốt sao?
5 năm trước, Vân Hạo Nhiên chết rồi.
5 năm trước, bộ trưởng bắt đầu chính thức uỷ quyền, không còn dính vào sự vụ của Tuần Dạ Nhân, mặc cho Hoàng Long chủ chưởng.
Diêu Tứ không nói gì nữa.
Chỉ đang nhìn... hình như thấy được văn sĩ nổi danh kia chết, chỉ là chết cũng rất thảm, cuối cùng vẫn khó thoát khỏi cái chết, đến tên cũng bị người ta quên lãng, khi đó, người trong Thiên Tinh vương triều, tin tức bế tắc, nào có tin tức thông suốt như hôm nay.
Nhưng khi đó, rất nhiều thứ đều do ông ta tạo nên, phát triển rộng rãi.
Khi đó, có người bảo vệ ông ta, hình như trong đó có lão nhân, tên là Diêu Tứ… sau đó, Diêu Tứ cũng từ bỏ, yên lặng, ẩn núp, Vân Hạo Nhiên vừa chết, ánh sáng kia lập tức không còn.
Diêu Tứ không địch lại những người kia.
Hôm nay... lại có người muốn đứng ra, còn hung hơn, ác hơn cả Vân Hạo Nhiên!
Vân Hạo Nhiên chỉ là cải cách kỹ thuật, nâng cao chất lượng sống.
Mà người này, hắn muốn trước giết người lập uy, dùng vũ lực cải cách, bức bách thượng tầng nhượng bộ.
Ai cao minh hơn?
Diêu Tứ không biết.
Chỉ biết là... Vân Hạo Nhiên chết rồi, Lý Hạo... còn nguy hiểm hơn!
Nơi xa, xung đột đã thăng cấp.
Chu Siêu nổi cơn điên, tức giận hét to: "Cút ngay! Có tin ta dùng tội danh phạm thượng, xử tử các người ngay tại chỗ?"
Trần Tiến cầm đại phủ trong tay, trong mắt sát ý lấp lóe.
Lại không thể ra tay.
Gã mới Đấu Thiên, không phải Uẩn Thần, gã tự nhận có thể đánh giết Nhật Diệu đỉnh phong, nhưng đối phó Tam Dương có chút khó, trừ phi bày trận, nếu không, đối phó Tam Dương đỉnh phong, không có chút hi vọng.
Bốn phía, mấy vị Đấu Thiên vội vã chạy đến.