Tứ Hải vây xung quanh Trung Bộ đều có liên hệ với nhau, ở giữa có một nhánh sông, nhưng ngoài rìa Tứ Hải đều có liên kết với nhau tạo thành một vòng tròn bao vây Trung Bộ lại.
Lý Hạo lúc này đang chạy về phía Đông Hải.
Bắc Hải có tám đoàn hải tặc trên biển rộng, đoàn hải tặc Tinh Quang là mạnh nhất.
Đông Hải cũng có hải tặc, tuy không hung hăng ngang ngược như Bắc Hải, nhưng bọn chúng cũng không ít người, Râu Đỏ chính là người đứng nhất nhì trong đám đó, những tên hải tặc đó đa số đều là bá chủ, được nuôi dạy kiểu ngang ngược.
Dạy đám đạo tặc một chút sự tự trọng, cướp nhiều lợi ích một chút, một ít cách bao vây địa lục...
Nguyên do lựa chọn ra biển là vì ngân khải có đủ khả năng di chuyển dưới biển, dễ hơn so với việc chạy bộ trên đất liền, rất bí mật. Trên đất liền cho dù trốn trong rừng cũng chỉ có một vùng nhỏ, nhưng dưới biển lại không giống, dưới đó rất rộng, tuỳ tiện nấp vào đâu đó đều phải tìm một lúc mới ra.
Là võ sư, chỉ cần tránh được tầm mắt của bọn họ, thì bọn họ sẽ không thể đuổi kịp được mình.
Lý Hạo kiên định với quyết tâm của mình.
Ngoài ra còn có một số nhân tố khác, ví dụ như đại yêu, một số tên đại yêu dưới biển rất mạnh. Võ sư còn tạm được, siêu năng một khi xuống rất nhanh sẽ bị phát hiện. Lý Hạo cùng Từ Khánh thì không có chuyện gì, nhưng hai tên siêu năng Thuế Biến kỳ kia một khi tiến vào, gặp được đại yêu thì rất dễ dàng bị vây công.
Ban đầu muốn dùng Đại Xà cầm chân đối phương lại, Lý Hạo bây giờ bỗng nhớ đến những ân tình trong “kỷ niệm”, liền lựa chọn lặn xuống nước.
Kiếm năng tuôn ra mãnh liệt.
Lý Hạo một bên chạy một bên lấy ra một bảo vật loại quả, đó Kim Liên lúc trước.
Có đầy đủ tám cánh hoa sen.
Liền kéo xuống một cánh nuốt vào trong bụng, xuất hiện một luồng khí trong suốt lao mạnh vào ngũ tạng, cường hoá ngũ thế.
Khí tức có chút dồn dập, Từ Khánh cảm giác phía sau có thứ gì đó, sắc mặt đột nhiên thay đổi, liền lao nhanh qua hơn 1000 mét tới gần chỗ Lý Hạo.
Khí huyết của Lý Hạo tăng lên, bạo phát ra Huyết Đao thuật, huyết khí mãnh liệt truyền vào giày Truy Phong, lập tức tăng tốc lao ra!
Từ Khánh ánh mắt lạnh nhạt nhìn Lý Hạo chạy trốn, tiếng nói truyền đến mang theo sự lạnh lùng: “Lý Hạo, ngươi cảm thấy ngươi sẽ giống như Quang Minh Kiếm, có cơ hội chờ đội người của Ngân Nguyệt tới cứu sao?"
Lý Hạo không nói gì, không có chuyện gì quan trọng để nói cả.
Từ Khánh nhìn về phía Lý Hạo, giọng nói dịu lại đôi chút: “Chỉ cần ngươi trả giày Truy Phong lại cho ta, những ân oán trước đây, ta có thể bỏ qua. Gặp lại nhau liền cười cùng quên đi thù hận cũ, giang hồ chính là như thế, ngươi giết ta, ta giết ngươi. Ta xem thường ngươi, đứa con trai cùng đứa cháu đã chết...đó là do tài không bằng người, hận thù không thể cứ tiếp tục tiếp diễn như vậy. Đưa giày Truy Phong cho ta, giữa ta và người không còn liên can đến nhau nữa, ngươi xem như vậy có được không?"
Lý Hạo vẫn lựa chọn im lặng.
Ta cũng không có ngu, đưa giày Truy Phong cho người, liệu còn đường sống sao? Trốn đều trốn không thoát!
Lúc này, Lý Hạo đột nhiên đổi hướng, liên tục thay đổi phương hướng chạy như điên, Từ Khánh hơi đổi sắc mắng thầm một tiếng.
Lý Hạo lại chẳng thèm quan tâm.
Phục kích mình? Tìm võ sư đỉnh cấp đến đây.
Cái cầu sáng to sáng như mặt trời trên một ngọn núi nhỏ phía trước, ngươi tưởng ta bị mù sao?
Xem ra Từ Khánh biết hắn đi Đông Hải, cho nên phái người chặn đầu lại, chỉ cần chặn lại một lúc, đám người Từ Khánh sẽ lập tức đuổi đến bao vây chết giết Lý Hạo.
Nhưng Từ Khánh vẫn quá coi thường Lý Hạo, đôi mắt kia chính là thứ giúp hắn chạy trốn an toàn.
Từ rất lâu lúc trước, hắn đã mấy lần dựa vào đôi mắt này nhìn thấy và chạy trốn Hồng Ảnh.
Ở đằng sau, sắc mặt Từ Khánh rất khó coi, truyên ầm cho hai tên Thuế Biến kỳ đi phía sau lưng: “Tên này có lẽ là tu sĩ Thiên Nhãn, có thể cảm giác được cũng như nhìn được cái gì đó."
Tu sĩ Thiên Nhãn!
Thật ra thì trong phủ Định Quốc Công cũng có, những người như vậy ở đâu cũng có, chẳng qua là có mạnh có yếu mà thôi, hiện tại đi vội vã không kịp mang theo, hơn nữa đối phương quá yếu cũng chẳng nhìn ra được cái gì.
Lý Hạo vẫn là một tên võ sư, rất khó nhìn ra được gì.
......
Lý Hạo hít thở dồn dập.
Quay đầu lại nhìn xem, hắn có kiếm năng hỗ trợ, hai tên Thuế Biến kỳ sau lưng cũng có người bí ẩn sử dụng Thần Năng Thạch trợ giúp hồi phục, có điều không nhanh bằng hắn.
Nhưng về phần Từ Khánh...trong lòng Lý Hạo vẫn có chút chấn động.
Tên này rất mạnh!
Nội kình đã đạt đến trình độ cao nhất, Lý Hạo rất ít thấy ông ta dừng lại hay nghỉ ngơi bổ sung nội kình đã tiêu hao, việc này cho thấy nội kình cùng khí huyết của ông ta đã đạt đến đỉnh cao.
Vậy cho nên tiêu hao không tính quá lớn.
Lý Hạo có giày Truy Phong cùng với Tinh Không kiếm, nếu chỉ có Thuế Biến kỳ đuổi theo thì rất khó đuổi kịp hắn.
Nhưng đó là một tên võ sư, hơn nữa là một tên võ sư vô cùng khó dây dưa...đây mới là lí do khiến Lý Hạo đau đầu.