Không đơn thuần chỉ vì muốn bắt được Lý Hạo, còn có thần kiếm Lý gia, đây là một thanh bảo kiếm có thể khiến bọn họ phá vỡ rào cản, đột phá phía trên Húc Quang, có thể tu bổ ngũ tạng, có thể trấn áp nội phủ bạo động!
Hầu Tiêu Trần hít sâu một hơi, lần này khác với lần trước.
“Lý Hạo… quá khoa trương rồi…” Lần này, không nên như thế.
Lão suy đoán, hẳn là bọn Khổng Khiết để Lý Hạo đi làm.
Nhưng bọn họ đại khái lại không nghĩ tới, Lý Hạo lại trực tiếp hiện thân trước mặt nhiều người như vậy, trực tiếp cứu thoát Quang Minh Kiếm, hơn nữa còn đưa Địa Phúc Kiếm đến, bọn họ vốn dĩ là muốn âm thầm cứu vớt Quang Minh Kiếm, thậm chí để Quang Minh Kiếm ẩn núp một thời gian.
Nhưng bây giờ… chỉ sợ rất khó khăn.
Đây không phải là chuyện một bảo vật nào nữa, mà quan hệ đến việc toàn bộ lĩnh vực siêu năng có thể tấn cấp, là liên quan đến việc tranh bá trong tương lai, trong nháy mắt, Lý Hạo liền trở thành cái bánh thơm ngon trong mắt người thiên hạ.
Giết được Lý Hạo sẽ có được thiên hạ!
Khẩu hiệu như vậy, mặc dù vẫn chưa được hô hào ra, chỉ sợ trong lòng tất cả mọi người đều đã nảy sinh ra ý nghĩ như vậy.
“Ánh Hồng Nguyệt… thật rất có thể…”
Hầu Tiêu Trần nhìn về phương xa, lại nhìn về phương bắc, sắc mặt có chút nghiêm trọng.
Lão tin chắc một ngày này, toàn bộ Thiên Tinh vương triều đều sẽ không bình tĩnh, tất cả mọi người đều sẽ nhanh chóng dò xét chân tướng!
Người trong di tích mặc dù đều bị diệt khẩu, nhưng cũng có người sống sót trở ra, ví như những người như Tề Cương hay Hồ Thanh Phong, ví như mấy tên Thiên Tinh quân kia, ví như Nam Quyền vậy…
Những người này chưa chắc sẽ tiếp lộ tin tức, nhưng nhất định sẽ phải nói ra một chút gì đó, nếu cứ chấp vá lung tung, có lẽ sẽ để cho người ta dò xét được một số chân tướng trong di tích.
Lại thêm tình huống của Quang Minh Kiếm và Địa Phúc Kiếm, rất nhanh sẽ khiến cho mọi người nghiệm chứng được, tình báo của Hồng Nguyệt có lẽ suy đoán chiếm đa số, nhưng cực kỳ có đạo lý, vả lại đối phương cũng là một trong những người hiểu rõ bát đại gia nhất, sẽ không tự dưng bại lộ những tin tức giả này.
Tâm tư của Ánh Hồng Nguyệt đã quá rõ ràng.
Giống như trước đây Hầu Tiêu Trần vậy, đây là dương mưu… các ngươi động tâm không?
Các ngươi có muốn đoạt bảo kiếm không?
Các ngươi có muốn trấn áp Ngân Nguyệt không?
Nếu muốn, vậy thì đi tìm Lý Hạo, giết Lý Hạo, đoạt bảo kiếm!
Về phần sau khi đoạt được, có thể sử dụng hay không, không thử thì làm sao mà biết?
Cứ xem như thật sự không thể sử dụng được, ngươi giấu nó đi cũng còn tốt hơn cho người Ngân Nguyệt sử dụng, đám người Ngân Nguyệt kia nếu giải phong không có chút kiêng kỵ gì, chính là tai nạn lớn bằng trời!
…
Tổng bộ Hồng Nguyệt.
Trong cung điện.
Ánh Hồng Nguyệt xem sách và uống trà, vô cùng nhàn nhã, mang theo một chút ý cười.
Bọn người các ngươi, đều xem ta không ra gì đúng không.
Bắc Quyền vừa đến, cũng muốn khi dễ người của ta, người của Ngân Nguyệt giết những thị thiếp kia của ta, một chút cũng chẳng nương tay, không nể một chút mặt mũi nào, nói thế nào cũng là võ sư Ngân Nguyệt, cũng là người đã từng có chung tên trên một bảng danh sách.
Ác như vậy sao?
Đã như vậy… ta sẽ chơi đến cùng!
Ánh Hồng Nguyệt lúc đầu không muốn nói, hoặc là nói, lúc đầu vẫn luôn không đoán được cái gì, chờ đến khi đoán được hành tung của Quang Minh Kiếm, một mực chạy về phía Ngân Nguyệt, cộng với lúc trước Lý Hạo nhàn rỗi không việc gì làm, lộ ra ngoài một chút tin tức, Quang Minh Kiếm lấy lớn hiếp nhỏ…
Trước sau suy đoán một phen, gã liền đoán được một chút mấu chốt, hiển nhiên lúc ở trong di tích, Lý Hạo cũng từng làm như thế.
Có lẽ là trấn áp cho Hầu Tiêu Trần, có lẽ là cho Địa Phúc Kiếm…
Nhưng mà, Quang Minh Kiếm đã nhìn thấy, cho nên mới bất chấp tất cả, ép Lý Hạo đáp ứng điều kiện này, nếu không, Quang Minh Kiếm sẽ không làm như vậy để tìm chết, cũng sẽ không nhàn rỗi mà đi ép buộc Lý Hạo.
Sau khi tháo gỡ những đầu mối kia, Ánh Hồng Nguyệt liền có thể đoán được tác dụng của thần kiếm Lý gia.
Gã không có hiểu quá cụ thể, nhưng gã tin tưởng tám chín phần mười, như vậy đã đủ rồi.
Giống như trước đó, mọi người cũng không biết tác dụng của Huyết Thần Tử, nhưng sau khi Hầu Tiêu Trần truyền ra tin tức, mọi người vẫn muốn thử một chút… điều này đã chứng minh rất nhiều thứ, thời đại này, người đã có lực lượng kỳ thực là không chút kiêng kỵ.
Siêu năng chưa hẳn hiểu rõ về chuyện giải phong, cho dù có biết cũng không quá rõ ràng tình huống của võ sư, nhưng Ánh Hồng Nguyệt thì rõ, cho nên khi gã đưa ra tin tức, cũng chứng minh tin tức này, cho dù đi nghiệm chứng tin tức này, cũng sẽ có được chân tướng!
Gã đang uống trà nhàn nhã tự đắc, một gã cường giả đeo mặt nạ nhanh chóng tiến vào: “Thủ lĩnh, Phi Thiên, Diêm La còn có rất nhiều tổ chức và cá nhân đều hi vọng trao đổi với thủ lĩnh… không biết ngài có muốn nhận thông tin không?”