TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 1087: Truy Phong ngoa (2)

Hồng Nhất Đường thấy Lý Hạo nhìn đến có chút tức giận nói: "Nhìn ta làm gì? Ta giết người nên đồ vật đều đưa cho ta, chiến lợi phẩm đều là của ta, bây giờ ta còn phải nuôi một đống người, ngươi còn muốn chiếm đoạt của ta sao?"

". . ."

Lý Hạo ngượng ngùng, ta thực sự có ý nghĩ này.

Chủ yếu là vị này trước sau đều lộ ra biểu hiện đức độ, đồ vật nói cho liền cho, ta thấy ngươi cũng không cần nên không bằng cho ta là tốt nhất.

Kết quả. . . Người ta cũng muốn!

Ai!

Lý Hạo thở dài một tiếng rồi lấy một cái nhẫn trữ vật ra.

Chết mất 12 vị cường giả, Lý Hạo giết5 vị, con chó giết hai vị, Quang Minh Kiếm giết 3 vị, Hồng Nhất Đường thì giết hai vị.

Có thể nói Lý Hạo giết đều là kẻ yếu.

Một vị Húc Quang trung kỳ và bốn vị Húc Quang hậu kỳ.

Quang Minh Kiếm giết hai vị đỉnh phong và một vị hậu kỳ.

Con chó đều giết một vị đỉnh phong, một vị hậu kỳ, người đang ở trong nước thật ra cũng là do phối hợp cùng con chó giết chết, chỉ là Lý Hạo tính trên đầu của mình.

Hồng Nhất Đường giết một tên đang ở Thuế Biến kỳ, một tên trung kỳ.

Trên thực tế chiến công không phải tính như vậy.

Hồng Nhất Đường vẫn đứng vững tất cả mọi người đều rất áp lực, trước sau đều ở trạng thái phòng thủ, nghiêm túc mà nói Lý Hạo có thể giết những người này, hơn phân nửa công lao đều là của hắn, chỉ là Lý Hạo cũng không thể quá bạc tình đối với Hồng Nhất Đường. . .

Ta lấy được đồ tốt thì phần lớn đều đưa cho người của Kiếm môn

30 vị võ sư của Kiếm môn tiêu hao cũng không ít, đều là dựa vào Lý Hạo.

Chỉ là trên thực tế cũng có thể nói tiền là do Hồng Nhất Đường đưa ra.

Nhìn xem cái nhẫn trữ vật kia, Hồng Nhất Đường cũng là trợn tròn mắt, thằng nhóc này. . . Ngươi học toán cũng không tệ nha, phải cảm ơn tên Càn Phong kia vì đã cho mình một cái nhẫn trữ vật của Húc Quang trung kỳ.

Hắn cũng lười so đo những thứ này chỉ trực tiếp nhận lấy.

Sao không nói là không muôn, làm kế hoạch của Lý Hạo thất bại thảm hại.

Hồng Nhất Đường nở nụ cười, Lý Hạo cũng cười, "Hồng sư thúc khi nào ngươi thiếu tiền thì tìm ta. . . Không có tiền thì đi cướp của bọn hải tặc là được như vậy còn phải lo không có tiền sao?"

". . ."

Hồng Nhất Đường thu lại nụ cười, ngươi cút luôn đi!

Lý Hạo cũng rất vui vẻ, lần thu hoạch này hắn cũng không có kiểm tra nhưng chắc hẳn sẽ không ít, đều là đại nhân vật nên thực lực cũng đều cực kỳ mạnh nếu trên người không mang theo xấp xỉ một nghìn thần năng thạch thì có xứng gọi là đại nhân vật?

Như vậy tính ra ngoại trừ Hồng Nhất Đường cầm đi hai cái, còn hắn từ trước đó đã thu hoạch được 10 cái nhẫn trữ vật, còn có hai vị đạo tặc Húc Quang của Bắc hải, nhiều vị Tam Dương. . . Để làm gì, thu hoạch vạn viên thần năng thạch cũng không được coi là nhiều a?

Mặt khác cộng thêm việc quan phương vẫn còn thiếu mình 20,000 viên thần năng thạch cùng với một thanh Nguyên Thần binh.

Nói đến Nguyên Thần binh lần này chắc cũng có thu hoạch, Lý Hạo ngược lại là không quá để ý nên hẳn là cũng đã trực tiếp thu lại một vài thi thể.

Trận chiến này mới đúng là làm ăn phát tài!

Thần năng thạch mà Quan phương đưa cho cũng còn thừa lại 2,000, mảnh bên phía Lý Hạo ban đầu cũng còn thừa lại gần 2,000 mảnh. . .

Vài ngày trước hắn vì không nỡ sử dụng một cái thần năng thạch mà bây giờ. . .

Lý Hạo trong lòng cảm khái có thực lực mới có tiền nha.

Không có thực lực thì chỉ có thể trở thành bia đỡ đạn.

Nhìn xem không có tiền thì giết mấy tên Đại Hải Tặc, không phải là tiền tự dâng đến sao?

Hồng Nhất Đường không có nhiều cảm khái như hắn, mở miệng nói: " Cái tên này ngươi cũng đừng quá Tự Đắc! tình thế của Ngân Nguyệt chưa chắc đã tốt như vậy, cụ thể ta thật ra không hiểu quá rõ nhưng mà ta biết Ngân Nguyệt là miếng mồi ngon trong mắt của rất nhiều người. . . Ngươi biểu hiện càng kì dị thì càng dễ dàng bị chèn ép! Ngươi đừng giống với sư phụ ngươi, năm đó hắn chính là người vui mừng nhất, sau cùng thì bị người ta áp chế ở Ngân thành không được đi ra ngoài. . ."

Lý Hạo nhướng mày: "Nói đến việc này ta ngược lại muốn nói vài lời thật ra Ngân Nguyệt cũng không yếu, năm đó Ánh Hồng Nguyệt làm sao có thể làm được, chèn ép sư phụ ta trước sau đều co đầu rút cổ ỏ Ngân thành? Hầu bộ trưởng bọn hắn. . ."

Mặc dù Hầu Tiêu Trần vì Viên Thạc mà chiến một lần cùng với Ánh Hồng Nguyệt cũng co thể về sau đã ngầm cho phép Viên Thạc co đầu rút cổ không ra chỉ có thể đợi tại Ngân thành.

Đối với Lý Hạo mà nói, cái này không phù hợp Ngân Nguyệt người phong cách.

Đối với Viên Thạc mà nói cũng quá mức tàn nhẫn.

Những người khác có thể rời đi còn có thể tùy ý đi lại, duy chỉ có Viên Thạc là không được giống với việc ngồi tù vài chục năm. . .

Hồng Nhất Đường mắt trợn trắng cũng không muốn nói chuyện.

Ngược lại là Quang Minh Kiếm có biết một chút tình huống, nghe vậy chỉ than nhẹ một tiếng: "Sư phụ ngươi. . . Thực sự đắc tội nhiều người lắm! Ngân Nguyệt vì đại cục nên khi đó cũng không thể không đáp ứng, cuối cùng cũng không đến mức muốn lấy mạng của sư phụ ngươi. Ánh Hồng Nguyệt chỉ là một trong số đó thôi còn có Phật Thần sơn sơn chủ, Diêm La tổ chức Diêm La, Phi Thiên tổ chức phi kiếm tiên, Hạo Thiên Thần sơn Hạo Thiên sơn chủ. . . Ngân Nguyệt khi đó căn bản không có khả năng chống cự bọn hắn, có thể cho sư phụ ngươi tranh thủ một con đường sống đã coi như không dễ dàng."