Mà nơi xa, hai vị cường giả thời kỳ lột xác, đều là sắc mặt kịch biến.
Lúc này, trong mắt của Phàn Xương lóe lên một vòng âm trầm, ngay khi Hồng Nhất Đường chém ra một kiếm, Phàn Xương bỗng nhiên ném ra một vật, ngay khi thứ này xuất hiện, lập tức ầm vang nổ nát!
Lực nổ tung cường đại, nổ nước biển bốn phương tám hướng, trong nháy mắt biến mất, tạo thành một lỗ thủng cực lớn.
Mà Phàn Xương, không ngừng hộc máu, thừa cơ trốn chạy.
Trong mắt, chỉ có âm trầm.
Bảo vật kia không còn.
Đó là thứ mà y thu hoạch được ở trong một di tích, dựa vào ghi chú trên đó, là lưu một loại bom uy lực vô cùng lớn truyền lại từ năm đó, nguồn năng lượng bom, nghe nói tại thời kì cổ văn minh, nổ chết vô số cường giả.
Y thu được 3 cái, dùng hết 2 cái, mỗi một lần đều giải quyết xong một vị cường giả đỉnh cấp.
Nhưng hôm nay... chỉ dùng để chạy trối chết.
Quả nhiên, dù bom có uy lực cực kỳ cường hãn, thời khắc này trong nước biển, ở hạch tâm của bom vẫn bắn ra một đạo kiếm mang, phù, trực tiếp chặt đứt một cánh tay của Phàn Xương.
Mà Phàn Xương cũng không quay đầu lại, cứ như không phải cánh tay của mình bị trảm, trực tiếp biến mất ngay tại chỗ.
Cụt tay cầu sinh, dù là Tổng đốc, vẫn rõ được mất.
Còn vị cường giả kia của Bình Nguyên Vương phủ, giờ cũng bị bom tác động, trọng thương hộc máu, nhìn về phía phương hướng Phàn Xương trốn chạy, thở dài, thằng khốn này... nếu chiến tiếp, dù thua, Hồng Nhất Đường cũng không chịu nổi.
Nhưng y lại chạy trốn!
Mũ trùm của y nứt ra, lộ ra mặt mình, có chút tang thương, nhìn về phía Hồng Nhất Đường, không ngừng hộc máu, cười nói: "Vương gia sẽ vì ta báo thù... Địa Phúc Kiếm, ngươi trốn không thoát!"
"Bình Nguyên Vương mạnh thật, nhưng hắn giải quyết tam đại thống lĩnh rồi hẵng nói!"
Hồng Nhất Đường cũng ho ra máu không ngừng, một kiếm chém xuống!
- Oanh!
Một tiếng vang thật lớn, Càn Phong nổ tung, thanh âm lại vẫn vang vọng: "Lũ phản đồ Hầu Tiêu Trần... không sống lâu được đâu!"
Bình Nguyên Vương một tay chế tạo Võ Vệ quân, lại bị ba phản đồ này đánh cắp!
Là trung thần của vương phủ, y cực kỳ chán ghét 3 người kia, lại không thể làm gì 3 người, chỉ biết mấy ngày trước, vương gia đích thân ra tay, tổn thương Hầu Tiêu Trần cùng Hoàng Vũ, đáng tiếc, không thể giết chúng.
Tam phương chiến đấu, trong chốc lát toàn bộ kết thúc.
Nơi xa, lão nhân tóc trắng kia tung một quyền đánh bay Hắc Báo, vội vã trốn chạy, trong mắt chỉ có vẻ sợ hãi.
3 người Lý Hạo, vừa muốn ra tay, Hắc Báo rơi xuống trong biển, trong mắt chó đột nhiên toát ra chút hung mang.
Ngay sau đó, một tiếng gầm gừ không giống chó sủa truyền đến.
Trong nháy mắt này, một đầu màu chó vàng hiện ra, Hắc Báo bỗng huyết mạch sôi trào, bỗng nhiên hóa thân thành một đầu chó lớn màu hoàng kim, thân hình bành trướng vô số lần, một ngụm cắn xuống lão nhân tóc trắng!
Răng rắc một tiếng, hư không giống như đều bị cắn nát!
Trong miệng, truyền ra một cỗ lực thôn phệ.
Lão nhân kêu thảm, nhanh chóng bị cắn đứt nửa người, trong mắt của Hắc Báo đều đỏ như máu, giống như muốn nuốt chửng thi thể, Lý Hạo thấy thế vội vàng quát: "Hắc Báo!"
Hắc Báo giống như tỉnh táo một chút, thân thể lắc lư, khôi phục nguyên hình, có chút mê mang, nhanh chóng phun ra thi thể trong miệng, nhanh chóng ngã vào đáy biển, hút ngụm nước biển, súc miệng... lại ngoi đầu lên, có chút vô tội nhìn Lý Hạo, thế nào?
Ta không ăn thịt người!
Không biết người này tại sao lại nhét chính mình vào trong miệng của ta.
Mà mấy người Hồng Nhất Đường, đều hơi biến sắc, Hồng Nhất Đường nhanh chóng truyền âm Lý Hạo: "Con chó này... chắc chắn có huyết mạch cổ yêu! Vừa nãy hẳn là chịu kích thích, huyết mạch kích phát, ngươi cẩn thận một chút, lúc huyết mạch của con chó này kích phát, hình như sẽ mất đi chút ý thức..."
Lý Hạo khẽ gật đầu, nhíu mày.
Rất nhanh, nở nụ cười.
Thì đã sao chứ?
Giờ phút này, nhìn quanh một vòng, có chút tiếc nuối: "Hắc Quả Phụ cùng Thuế Biến kỳ lại trốn..."
Quang Minh Kiếm bỗng ho ra máu không ngừng, thở dốc, trầm giọng nói: "Ta cố ý thả nàng!"
Lý Hạo khẽ giật mình.
Quang Minh Kiếm yên lặng, lại nói: "Nàng là võ sư Ngân Nguyệt, còn là một trong 36 người... cho nên ta không truy sát nàng."
Lý Hạo nhíu mày, không nói gì.
Mà Hồng Nhất Đường hoà giải nói: "Thật đuổi theo, cũng chưa chắc có thể giết nàng, năm đó nàng cũng là võ sư, biết thủ đoạn của chúng ta, hơn nữa nàng là một trong những người mà Ánh Hồng Nguyệt nể trọng nhất, thực lực không thể khinh thường, có lẽ còn có một số đòn sát thủ không dùng ra. Ngược lại là tên Phàn Xương kia, lại có loại bảo vật chất nổ uy lực lớn, không biết đào được từ chỗ nào, Húc Quang đỉnh phong cũng dễ dàng bị nổ chết trong nháy mắt!"
Lý Hạo có chút tiếc nuối: "Thật ra cũng không có gì, chỉ là thực lực của Hồng sư thúc... không giấu được!"
Hồng Nhất Đường cười: "Ta không quan tâm, cũng không định giấu diếm, những năm gần đây, chỉ là không có người có thể bức ta xuất toàn lực thôi, kẻ bức ta xuất toàn lực cũng đều chết rồi, cho nên mới không ai biết, không có nghĩa là ta e ngại!"
Nơi xa, Hắc Báo cũng bơi tới.
Lý Hạo nhìn bốn phía, lại nói: "Được rồi, thế là được, thật ra chung quanh còn có một số cường giả, chỉ là quan sát từ xa, có lẽ cũng có người nhìn thấy kết quả chiến đấu, hiện tại cũng trốn... tin tức không giấu được! Đi thôi, tìm một chỗ an tĩnh, chữa thương cho hai vị, cả ta cũng phải chữa thương!"
"Ngũ kiếm thế của ngươi... không tệ!"
Hồng Nhất Đường tán dương, Lý Hạo cười cười, lắc đầu: "Khâu lại mà thôi."
Hồng Nhất Đường trong nháy mắt hiểu ra, nhẹ gật đầu, khâu lại... chứng tỏ Lý Hạo cũng không thật dung hợp thành công, cho dù như thế, cũng đủ sức đánh giết Húc Quang hậu kỳ, có thể thấy được, ngũ kiếm thế vẫn có tiềm lực rất lớn có thể đào móc.
"Chuyện tốt, đại biểu tiềm lực lớn!"
Lý Hạo vốn có chút uể oải, nghe vậy bỗng nhiên cười, gật đầu.
Vẫn là Hồng Nhất Đường biết an ủi người!
3 người 1 chó, lập tức biến mất ngay tại chỗ.
Đương nhiên, Hắc Báo không quên nhặt xác, giờ nó hết sức lo lắng, thật ra nó mơ hồ nhớ kỹ một vài thứ, tỉ như nó biến thân... còn thiếu chút nữa ăn người rồi, nó sợ Lý Hạo đuổi nó đi, vậy thì không còn đồ ăn ngon nữa.
Cho nên, làm việc cũng rất có tâm.
Mãi cho đến khi 3 người 1 chó biến mất rất lâu, mới có người đến đây quan sát chiến trường, trong hư không, kiếm khí ngang dọc, một vài Húc Quang, thậm chí bị kiếm khí lưu lại gây thương tích.
Hồi lâu, có người thở dài: "Ngân Nguyệt Kiếm khách... quá sức đáng sợ!"
Thời thế này, lại biến đổi.
Từng vị võ sư Ngân Nguyệt lộ diện, kẻ sau mạnh hơn kẻ trước... khiến cho người ta chịu không nổi.