Thuyền nhỏ tiếp tục xuyên thẳng qua.
Lý Hạo hồi tưởng một chút chuyện vừa nãy, cười một tiếng, khẽ lắc đầu.
Trong lòng có một số ý nghĩ, lại rất nhanh dập tắt.
Cửu Ti a Cửu Ti….
Nói thật, bây giờ các phương cũng có thể tạm sống được, vận dụng một chút khoa học kỹ thuật, cũng để cho dân chúng tiện lợi hơn rất nhiều, sinh hoạt có thể coi như qua được, tất cả những thứ này có quan hệ không nhỏ với Cửu Ti.
Năm đó Hoàng Thất, trước khi bị Cửu Ti thay thế, đã tọa trấn thiên hạ 120 năm, cũng có chút biến chất, bóc lột tàn nhẫn, xem mạng người như cỏ rác, Hoàng Thất cũng vẫn có thể làm bậy, khi đó mới thật sự là khổ.
Cho nên, đối với Cửu Ti, mặc dù mọi người xa lánh, cũng không hiểu rõ lắm, nhưng nhiêu đó thôi cũng để cho họ có thêm mấy phần tín nhiệm cùng cảm kích.
Nhưng hôm nay, hiểu rõ càng nhiều, càng biết rõ, Cửu Ti kỳ thực cũng đã trở thành ác long.
Không làm gì cả, cũng chính là sai lầm lớn nhất.
Mặc cho siêu năng hoành hành, mặc cho ba đại tổ chức quật khởi, mặc cho nội bộ tranh đấu liên miên…
Từng ý nghĩ, rất nhanh dâng lên, lại rất nhanh hủy diệt.
Tạm thời không liên quan tới ta.
Việc cấp bách trước mắt là tăng cường thực lực, là cứu người, nhận tiền của người ta, thì phải trừ tai họa cho người ta, Lý Hạo vẫn là hiểu rõ cái này.
Đã biết được vị trí đại khái của Quang Minh Kiếm, Lý Hạo lần nữa tăng tốc, Cự Côn Thần Chu dường như bay lên, theo gió vượt sóng, tốc độ càng lúc càng nhanh, đây cũng chính là điểm khiến Lý Hạo hài lòng nhất, cái Nguyên Thần Binh này không tệ chút nào.
…
Ở một nơi cách Lý Hạo đại khái khoảng ngàn dặm.
Quang Minh Kiếm quát lên một tiếng chói tai, chém ra một kiếm, ầm vang một tiếng, một vị cường giả cản đường trực tiếp bị ả chém nổ tung, ả cũng phun ra một ngụm máu tươi, nhanh chóng chạy trốn, trong mắt mang theo một chút ngoan lệ!
Sau một khắc, tai ả khẽ nhúc nhích, nhanh chóng chạy trốn, chui vào trong biển, trong chớp mắt liền biến mất.
Một lát sau, bốn phương tám hướng, từng vị cường giả hiển hiện, có người nhìn thoáng qua hiện trường, âm thanh bình tĩnh: “Đã là nỏ mạnh hết đà! Bất quá, giờ phút này tốt nhất đừng lại gần ả, coi chừng sự phản công trước khi chết của ả!”
“Phương hướng mà ả tiến tới, có lẽ muốn đi Ngân Nguyệt cầu viện… nhưng Hầu Tiêu Trần đã rời khỏi Ngân Nguyệt thì ai sẽ cứu ả chứ?”
“Theo tin tình báo truyền đến, mấy người chủ sự của Ngân Nguyệt vẫn ở đó, nhất là tên Hoàng Vũ trong quân đội, mãi không rời khỏi Bạch Nguyệt thành… không cần phải lo lắng gì cả.”
“……”
Từng vị cường giả đều câu thông lẫn nhau.
Hậu phương, có một vị trung niên, chắp tay với bốn phía nói: “Giày Truy Phong là chí bảo gia truyền của Từ gia ta, mọi người giết Quang Minh Kiếm cũng được, đoạt bảo cũng được, hay là những thứ khác… cũng không quan hệ đến ta, gia phụ đã nói trước, ai lấy được giày Truy Phong, Từ gia đồng ý bỏ ra 1 vạn khối Thần Năng Thạch, một thanh Nguyên Thần Binh để đổi lấy giày Truy Phong, về phần những bảo vật khác trên người của Quang Minh Kiếm chúng ta đều không cần!”
“Giày Truy Phong là một đôi, bây giờ Quang Minh Kiếm chỉ lấy đi một chiếc, mọi người lấy được, cũng không cách gì vận dụng, chỉ để trang trí mà thôi… Phủ Định Quốc Công đối với sự giúp đỡ của mọi người cũng sẽ ghi tạc trong lòng!”
“Tiểu công gia đúng là khách khí!”
Có người cười đáp lễ, có người hờ hững.
Cái giá Từ gia đưa ra không thấp chút nào.
Đã rất cao rồi!
Thế nhưng đối với tán tu, đối với những người không có năng lực tranh giành với Từ gia này đương nhiên là chuyện tốt, 1 vạn khối Thần Năng thạch, không ai không động lòng, vận khí tốt, có lẽ sẽ nhặt được.
Nhưng đối với một số tổ chức lớn hay cơ cấu lớn mà nói, đoạt lấy giày Truy Phong mới là mục tiêu quan trọng nhất.
Những thứ mà Từ gia đưa ra kia, bọn họ không cần.
Có thể đạt đến cấp độ Húc Quang, còn dám đến đây truy sát Quang Minh Kiếm thì ai không phải là cường giả cơ chứ?
Có ai không phải là nhân vật đỉnh cấp của các phương đâu?
Phía sau đám người, vị tiểu công gia Từ gia kia, chính là trưởng tử của Định Quốc công, Từ Trấn, là cha của Từ Phong.
Lúc này, người đàn ông trung niên này có chút cau mày.
Người đáp lời rãi rác!
Đúng là đáng giận!
Trong lòng gã thầm mắng, nhưng cũng bất đắc dĩ, có ai ngờ Quang Minh Kiếm đã đứt đoạn khóa siêu năng, thế mà lại kiên trì lâu như vậy, thật không tưởng tượng nổi, mặc dù giờ phút này đã là nỏ mạnh hết đà, đối phương thậm chí không còn dám vận dụng chiến lực mạnh mẽ nữa.
Nhưng truy sát lâu như vậy, cũng dẫn đến thêm rất nhiều cường giả.
Nếu cứ tiếp tục như thế, có thể lấy được giày Truy Phong hay không cũng là một vấn đề.
Phụ thân để chính mình mang người đuổi theo… nếu như bản thân làm không tốt, thì đệ đệ kia của gã, ngay cả cơ hội thở dốc cũng sẽ không cho gã.
Từ Trấn nghĩ rồi thầm mắng một tiếng, tiếp tục đưa người đuổi theo.