Chỉ riêng một gốc An Hồn thảo kia đã có giá trị bằng mấy ngàn vạn Linh Thạch, có lẽ lần hành động này thu hoạch lớn nhất chính là Lưu Ngọc.
Thật không may, niềm vui này chỉ có thể để mình hắn hưởng thụ, không bao giờ được chia sẻ nó với những người khác.
Có người hài lòng, đương nhiên cũng sẽ có người không hài lòng, có hai tên Trúc Cơ đồng môn vây giết Trúc Cơ trưởng lão của Hoàng gia đã bị thương thế không hề nhẹ, họ cho rằng đã cống hiến được rất nhiều cho nhiệm vụ lần này, bởi vậy nên có chút cau mày đối với phương thức phân chia như vậy.
Nhưng nhìn phương án mà đại bộ phận đồng môn đều đồng ý, hơn nữa Nghiêm Hồng Ngọc đưa ra phương án này tại Vọng Nguyệt Thành lại có sức ảnh hưởng rất lớn, cho nên cũng đành phải nhắm mắt chấp nhận.
Vì việc đã rồi khó thay đổi nên họ sẽ không dám nói thẳng ra tránh đắc tội người khác, ngoại trừ một số rất ít người có thể tu luyện Trúc Cơ kỳ, thì những người không có đầu óc sáng suốt dù sao cũng chỉ là thiểu số.