Lưu Ngọc ở lại và tu luyện trong một đại tông môn như vậy cũng là do hắn muốn có được các loại tài nguyên khác nhau để tu luyện, đương nhiên điều này dễ dàng hơn rất nhiều lần so với làm tán tu.
Nhớ lại lịch sử của Thanh châu và Nguyên Dương Tông, vô tình một khắc đã trôi qua.
Đồng tử của Lưu Ngọc chợt dừng lại, trong lòng chợt lóe lên một ý nghĩ khác.
Hoàng gia Thiên Dung Thành thân là thế lực cấp bậc Trúc Cơ, ngoài mặt có bảy tu sĩ Trúc Cơ, cũng được coi như là một thế lực không nhỏ, hẳn sẽ có thuật luyện đan truyền thừa của riêng họ.
Không cần biết truyền thừa kế này như thế nào, không biết so với thứ cơ bản nhất trong tay hắn có tốt hơn hay không?