Về phần dược liệu phụ khác, tính số mầm bảo tồn trong Tiên Phủ và Linh thảo cướp đoạt được lần này là đầy đủ, không thiếu loại nào, cần là có thể mở lò luyện chế ngay được.
Lưu Ngọc nhìn đến đây thì hơi thay đổi vẻ mặt, nén sung sướng xuống đáy lòng, nhớ kỹ phương thuốc cổ truyền này.
Sau đó hắn trân trọng cất Ngọc Giản tại vị trí quen thuộc trong túi trữ vật, chung vị trí với Thanh Dương công pháp, Ẩn Linh thuật, Tôn Thần diệu pháp, bảo quản thích đáng.
Cuối cùng là mấy bình đan dược kia, đều là dùng cho Trúc Cơ trung kỳ tu luyện, hồi phục pháp lực, chữa thương, là hàng tầm thường. Hắn tùy ý thu cả vào túi trữ vật, hoàn thành quá trình kiểm kê thu hoạch.
Làm xong hết thảy, hắn thu gom tạp vật của lão giả râu trắng vào cùng một chỗ, ném một quả cầu lửa thiêu rụi thành tro tàn.