Muốn điều động đại quân, nhất định phải điều động những binh tướng này, đây là chuyện động trời, ảnh hưởng đến toàn cục.
Đương nhiên, Nam Đậu quốc vẫn còn quân lực dự trữ, đó chính là Cấm Vệ quân, đội quân hùng mạnh nhất của Nam Đậu quốc.
Tuy nhiên, đội quân này phụ trách bảo vệ kinh đô, có ý nghĩa cực kỳ quan trọng, tuyệt đối không thể khinh động. Chẳng lẽ chỉ vì một tòa Hoả Thị Tiên Thành xảy ra chuyện mà điều động cả Cấm Vệ quân hay sao?
Hơn nữa, Hoả Thị Tiên Thành chỉ là một thành trì mới được xây dựng ở Nam Đậu quốc, tài nguyên tu chân, dân số... đều còn rất thấp.
Điều động đại quân là không thích hợp, vậy điều động một số cường giả thì sao?
Quốc quân Nam Đậu quốc nhanh chóng suy nghĩ, nhưng lông mày càng nhíu chặt hơn.
Nam Đậu quốc lập quốc đã được mấy trăm năm, thế lực các vị lão thần trong triều đan xen phức tạp. Giữa bọn họ có thông gia, liên minh, lợi ích chằng chịt.
Người của Mông gia và người thân cận với Mông gia chắc chắn không thể lựa chọn.
Vậy thì những người khác có thể chọn sao?
Những người có tư cách cạnh tranh với Mông gia, ví dụ như Tô gia. Nhưng nếu chọn người của Tô gia, chẳng phải là cho Tô gia có cơ hội tham gia tranh giành Dung Nham Tiên Cung sao?
Vậy những người không liên quan đến các thế lực lão thần này thì sao?
Đúng là có.
Nhưng những người như vậy liệu có bị nhắm vào, bị lôi kéo hay không?
Trên thực tế, loại chuyện này đã xảy ra rất nhiều lần.
Chu gia nắm giữ vương quyền Nam Đậu quốc, nhưng chưa bao giờ thực sự ổn định. Bởi vì ngay từ đầu, vị Thái thượng hoàng khai quốc không hề có vương mệnh! Tất cả đều dựa vào thần thông của Tam Tông thượng nhân.
Truyền đến đời thứ ba, Chu gia vẫn chưa có ai có được vương mệnh, cũng không có hậu nhân nào kế thừa được thần thông.
"Nếu các ngươi, Chu gia, có thể làm chủ một nước, vậy tại sao gia tộc ta lại không thể?" Mông gia, Tô gia và những gia tộc tu chân lớn khác đều nhiều lần nảy sinh dã tâm.
Quốc quân Nam Đậu quốc cảm thấy vô cùng cô độc, quả thật là "ở trên cao gió lạnh thổi hun hút".
Trong tình huống này, chỉ có người trong hoàng thất mới đáng tin cậy!
Tuy nhiên, người trong hoàng thất Nam Đậu quốc lại khan hiếm nhân tài, Chu Huyền Tích đã được coi là người xuất sắc nhất trong thế hệ trẻ.
Nếu không phải như vậy, quốc quân Nam Đậu quốc cũng sẽ không cố ý phái Chu Huyền Tích đến Hoả Thị Tiên Thành.
Là bậc quân vương, quốc chủ Nam Đậu quốc suy đi tính lại, trong triều văn võ, lại không tìm ra người thích hợp để đi tiếp viện!
Hiện tại, Hoả Thị Tiên Thành sóng gió nổi lên, quần hùng nhòm ngó, nên ứng phó như thế nào?
Bài toán nan giải bày ra trước mắt quốc quân Nam Đậu quốc.
...
Mấy ngày sau.
Khâm sai đến từ kinh đô Nam Đậu quốc bay lượn trên không trung, cao giọng tuyên đọc thánh chỉ: "Thánh chỉ của quốc quân đến, mời thành chủ Hoả Thị tiếp chỉ."
"Phụng thiên thừa vận, hoàng đế chiếu viết: Dung Nham Tiên Cung là di sản của Tam Tông thượng nhân, không phải là vật sở hữu của Nam Đậu quốc. Tam Tông thượng nhân thương xót chúng sinh, để lại hành cung trấn áp Hoả Thị Sơn nhiều năm qua."
"Nam Đậu quốc nhờ đó mà xây dựng đại trận, kiến tạo Hoả Thị Tiên Thành, Tam Tông thượng nhân có công lao vô lượng."
"Nay, tiên cung xuất thế, tuyển chọn người kế thừa, Nam Đậu quốc cảm niệm ân đức của thượng nhân, vui mừng ủng hộ, tuyệt không ngăn cản."
"Tuy nhiên, Dung Nham Tiên Cung trấn áp núi lửa, liên quan đến an nguy của hàng chục vạn bá tánh trong thành, không thể di dời. Đây cũng là tâm nguyện của Tam Tông thượng nhân."
"Nay ban bố Chiêu Hiền Lệnh, mời gọi hiền tài, bất kể xuất thân, có thể tự do ra vào tiên cung, tranh giành quyền kế thừa, không có bất kỳ hạn chế nào."
"Người kế thừa tiên cung có thể vào triều làm quan, quan hàm tối thiểu tứ phẩm! Người không muốn vào triều, dựa theo Chiêu Hiền Lệnh, chỉ cần giao trả chức thành chủ. Nam Đậu quốc sẽ bồi thường thỏa đáng."
"Kẻ nào dám tự ý xâm nhập tiên cung, chính là kẻ thù của Nam Đậu quốc, giết không tha, có thể nhận được trọng thưởng từ kinh đô..."
Lời nói của khâm sai vang vọng như chuông lớn, rõ ràng từng chữ, truyền khắp Hoả Thị Sơn.
Vô số bá tánh ngẩng đầu lắng nghe.
Nghe xong, Hoả Thị Tiên Thành vốn yên tĩnh bỗng chốc sôi trào, vô số người reo hò, vô số người chạy đôn chạy đáo báo tin!
"Ngươi nghe thấy chưa?"
"Tam Tông thượng nhân, đó chính là cường giả Luyện Hư đó!"
"Ông ấy thật vĩ đại, đến bây giờ ta mới biết, ân nhân lớn nhất của Hoả Thị Sơn chính là ông ấy!"
"Ông ấy còn để lại hành cung, Dung Nham Tiên Cung còn muốn chọn lựa người kế thừa?"
"Thật tuyệt vời! Đây là cơ duyên hiếm có!"
"Ta cảm giác mình chính là chủ nhân tương lai của tiên cung! Thì ra bước ngoặt cuộc đời ta lại ở đây!"
...
Mông Vị đứng thẳng người, hai tay tiếp nhận thánh chỉ, trong mắt lóe lên tia suy tư.
Cách xử lý của quốc quân Nam Đậu quốc nằm ngoài dự đoán của Mông Vị.
Trước đó, việc Mông gia tung tin Dung Nham Tiên Cung xuất thế chính là chủ ý của ông ta.
Nguyên nhân là Mông Vị đã không thể ngăn cản Chu Huyền Tích.
Chu Huyền Tích liên tục dẫn ba vị Kim Đan lão tổ của tam đại gia tộc ra vào tiên cung, Mông Vị ngồi đây cũng chỉ còn tác dụng trấn áp khi tiên cung bộc phát.
Ngược lại, việc ông ta tiếp tục ngồi đây sẽ cho Chu Huyền Tích lý do chính đáng để lôi kéo tam đại gia tộc.
Mông Vị lo lắng, nếu Chu Huyền Tích đột phá, cuối cùng người kế thừa tiên cung sẽ là Chu Huyền Tích.