Cuối cùng, một tấm vải hồn ba màu đỏ, trắng, tím xen lẫn dần dần thành hình.
Cơn đau kịch liệt không ngừng truyền đến.
Mười ngón tay Ninh Chuyết lướt nhanh, không ngừng thao túng.
Bàn Ti Nương Tử đau đến hồn phách co giật, sớm đã không đứng vững, trực tiếp ngã khuỵu xuống đất.
“Aaa——!” Móng tay ả cào xuống đất, tạo thành từng vệt trắng, cả người đau đến mức gần như kiệt sức, mồ hôi làm ướt đẫm tóc mai, bết dính trên da thịt.
