TRUYỆN FULL

[Dịch] Thuộc Tính Tu Hành Nhân Sinh Của Ta

Chương 740: Trở nên gay gắt (1)

Cho nên nhìn thấy thanh thuộc tính có nhắc nhở thế này, hắn cũng không bất ngờ.

Hắn đứng dậy, đi ra ngoài động, nhón chân đi nhẹ, thoải mái đi lên vách đá, không bao lâu đã đi lên đỉnh núi.

Một đạo nhân thủ vệ xếp bằng ở đây tu hành.

Nhìn thấy hắn đến, vội vàng đứng lên hành lễ.

"Không cần đa lễ." Trương Vinh Phương trả lời một câu, thân hình gia tốc lao xuống vách núi.

Trong lòng của hắn có cảm giác mãnh liệt.

Giờ phút này, đã đến cực hạn của cơ thể con người.

Nếu như nói trước đó hắn đã đến cực hạn của mình, còn có thể dùng điểm sinh mệnh cưỡng ép tăng lên hạn mức cao nhất, sau đó dùng phẩm cấp làm chính mình mạnh mẽ.

Như vậy hiện tại hắn đã đến cực hạn gen của cả quần xã loài người.

Cảm giác này mãnh liệt như thế, đến mức hắn có dự cảm, cho dù là tiếp tục tập võ, độ cứng làn da, độ cứng cơ thể còn có thể tăng lên, nhưng lực lượng, bộc phát, tốc độ là không thể tiếp tục tăng lên.

Không bao lâu sau, bỗng nhiên cả người Trương Vinh Phương đang chạy nhanh thì dừng lại, dừng trước mặt một viên nham thạch màu xám dài ba mét, cao bốn mét.

Hắn đưa tay ôm một cái, toàn thân hắn dùng sức, hai chân nhanh chóng lún vào mặt đất.

Cả viên nham thạch có hơi rung động, không bao lâu sau thì chậm rãi treo lên không trung, bị hắn cứng rắn nâng lên.

Nhưng đây cũng là cực hạn, Trương Vinh Phương cảm giác rõ ràng máu tươi toàn thân mình lưu động cao tốc, đã đến cực hạn.

Ầm.

Hắn lại buông nham thạch xuống, đứng trong núi rừng, bắt đầu suy tư về phát triển sau này.

“Ta có thanh thuộc tính, dùng giá trị sinh mệnh không ngừng nâng cao cực hạn, cuối cùng đi đến lúc này, đến mức cao nhất cực hạn gen của tất cả mọi người. Thế thì sau này làm sao? Sau này nên tiến lên như thế nào?”

Người bình thường đi đến đây, chính là gen của bản thân có khả năng quyết định cực hạn.

Nói cách khác, con đường phía trước đã cùng.

Mà Linh Vệ Linh Lạc Linh Tướng vẫn đặt ở phía trước như núi lớn nặng nề.

“Chẳng trách một đường võ học, cuối cùng phát triển về hướng kỹ xảo, cảnh giới, vũ khí.”

Trương Vinh Phương đứng trong rừng núi nhìn trăng tròn xa xa trên trời.

Nhất thời trong lòng cảm khái.

Nếu lực lượng tốc độ đều đã đến cực hạn gen, vậy mang ý nghĩa, ngày sau cho dù hắn có thông qua gia tăng điểm sinh mệnh, cưỡng ép tu hành tăng cường lực lượng và thân pháp võ công như thế nào, cũng sẽ không có tác dụng quá lớn.

Nhiều lắm là gia tăng kỹ xảo, cảnh giới, kinh nghiệm.

Nhưng gần như không có tác dụng gì với đột phá của bản thân.

“Vốn dĩ là còn cho là có thể không ngừng chồng chất phẩm cấp, đạt tới tình trạng không ai có thể địch, hiện tại xem ra là hoang tưởng.”

Hắn đưa tay nhẹ nhàng vuốt ve mặt đá nham thạch trước mắt.

“Nếu ba loại lực lượng, thân pháp, sức chịu đựng có cực hạn gen, như vậy tất nhiên phòng ngự ngạnh công, sức khôi phục các loại cũng có cực hạn. Cứ luôn tăng lên, rất nhanh rồi ta sẽ đạt tới cực hạn gen của tất cả mọi người. Tới lúc đó…”

Đột nhiên hắn nghĩ đến Bái Thần.

“Thực ra bản chất Bái Thần hẳn là cấy ghép ngoại vật, phụ trợ cường hóa cơ thể người. Như vậy, ta có thể thử, nói không chừng Bái Thần không thể khống chế ta”

Không đúng!

Đột nhiên Trương Vinh Phương nhắm mắt ngắt suy nghĩ nguy hiểm này.

Hắn không thể gửi gắm an toàn của mình vào cái gọi là suy nghĩ vật bố thí.

Vô số suy nghĩ, vô số tư tưởng, hiển hiện phun trào va chạm ở trong đầu óc hắn.

“Năng lực thích ứng của sinh mệnh tuyệt đối không chỉ là điểm cực hạn này. Hắn đặt hy vọng trên thiên phú đặc chất mới xuất hiện ở giá trị sinh mệnh sau khi tăng lên.”

“Trước tiên không vội, chờ một chút, nếu sau đó còn có thể xuất hiện thiên phú đặc chất mới, thì đại biểu về sau ta có thể đi thẳng theo con đường này.”

“Nếu có thể không ngừng gia tăng thiên phú giống như trước đó, y theo thiên phú mới sáng chế võ học đỉnh tiêm mới.”

Thu lại tâm tư, lúc này Trương Vinh Phương bắt đầu thử nghiệm tố chất tổng hợp của mình vừa đạt được.

Vừa rồi hắn đã thử qua lực lượng.

Mà thân pháp, đại khái trong lòng hắn mặc niệm mấy giây, đo lường tính toán khoảng cách, tính ra tốc độ giới hạn là chừng trăm mét chín giây.

Đại Linh dùng một trượng là ba mét, trăm mét chính là ba mươi ba trượng.

Với lại vì nguyên nhân thân pháp võ công, hắn có thể tùy thời chuyển hướng di chuyển thành hình quạt về phía trước, dốc hết toàn lực có thể chuyển hướng ba lần mà không giảm tốc độ.

Vào lúc Trương Vinh Phương ở một mình trong núi rừng suy tư con đường tương lai của mình.

Mấy chục dặm cách động Thiên Cực. Trong một chỗ sơn động ẩm ướt lạnh lẽo.

Trên vách động điêu khắc một tượng thần dữ tợn ba đầu sáu tay, thân mang rất nhiều vòng tròn.

Nửa người trên tượng thần kết nối vào vách động, nửa người dưới đứng thẳng đơn độc.