TRUYỆN FULL

[Dịch] Thuộc Tính Tu Hành Nhân Sinh Của Ta

Chương 706: Lâm Lang (4)

"Vậy đa tạ Trương thủ giáo." Nụ cười trên mặt Y Ba Tây Tư càng thêm xán lạn.

"Bây giờ có thể nói chưa?" Trương Vinh Phương truy vấn.

"Tất nhiên. Địa chỉ thì ở..." Y Ba Tây Tư phất tay, tất cả sinh khẩu phục vụ chung quanh rút lui xuống dưới.

Chỉ còn lại hai người bọn họ.

Hắn mới nhỏ giọng nói ra vị trí cụ thể.

Ghi lại vị trí kỹ càng, Trương Vinh Phương mang cổ tịch về, tìm người giám định trong đêm, sau khi xác định là nguyên bản thật sự, lại so sánh với ghi chép trên mật sách Kim Thiềm công.

Hắn càng chắc chắn hơn, Thái Dương Chi Huyết ở trong cổ tịch này chính là Huyền Dương Nhục Chi.

Lúc này, hắn lập tức mang theo Trương Vân Khải, sáng sớm hôm sau đã xuất phát đi tới động Thiên Cực.

Vị trí ghi chép trong cổ tịch, thế mà lại ở bên trong Đại Linh, ước chừng trước sau cách năm trăm dặm.

Trọng bảo như thế, Trương Vinh Phương tìm hơn nửa năm mới gặp được một manh mối, tự nhiên cực kỳ coi trọng, dự định tự mình đi tới, không cho phép xuất hiện bất kỳ sai lầm nào.

Trước khi đi, hắn giao Trầm Hương cung cho Trần Hãn trông coi. Sau đó để tên giả mạo tiếp tục đại diện chức vụ, sau đó chờ hắn quay về.

Cách năm trăm dặm, hắn dùng tốc độ cao nhất chạy tới, tương đương với ra roi thúc ngựa, chỉ dùng một ngày là có thể đến.

Mấu chốt là cẩn thận tìm địa điểm vị trí sơn động, có thể cần tốn không ít thời gian.

*

*

*

Đêm khuya.

Vịnh Thứ Đồng.

Trên thuyền lớn mười sáu buồm thuộc Lâm Lang hội.

Thân thuyền to lớn có hơi lay động theo mặt biển.

Trêm boong tàu, hai tên nam tử cao lớn cường tráng quần áo lộng lẫy đang tựa ở mạn thuyền, nhỏ giọng trò chuyện gì đó với nhau.

"Địch Lan huynh, tối nay nhận được khoản đãi, ngươi và ta cũng coi như mới quen đã thân, làm gì phải keo kiệt bủn xỉn thế, lấy mật quyển ra nhìn qua cũng không được sao?" Một nam tử dùng giọng bất mãn nói.

"Không phải ta không muốn, kì thực là mật quyển chính là đồ mà gia tộc ta hao hết tài lực vật lực nhân lực mới tìm kiếm được, tuỳ tiện lấy ra, sợ là..." Một người khác có mũi cao thẳng, tóc vàng mắt xanh, dung mạo anh tuấn.

Nếu có những người khác trên thuyền ở đây, là có thể nhận ra, người này chính là con trai của đương kim hội chủ Lâm Lang hội, Địch Lan Lôi Nạp Đa, tên Đại Linh là Chu Đông Quân.

"Bây giờ đại nhân nhà ta tìm kiếm kỳ công tuyệt nghệ, trân bảo dược liệu bốn phía, chỉ cần có thể khiến cho đại nhân hài lòng, tuyệt đối sẽ không thiếu chỗ tốt của ngươi, cần gì phải keo kiệt như vậy."

Một nam tử khác lên tiếng lần nữa.

Lúc này hắn nâng khuôn mặt lên, lộ ra khuôn mặt mà Trương Vinh Phương tuyệt đối quen thuộc.

Rõ ràng là Trần Hãn!

Chu Đông Quân có hơi chần chờ.

Thực chất Lâm Lang hội cũng không phải là tổ chức hợp pháp ở Đại Linh, trong hội phần lớn là hung đồ các nơi tề tụ, cũng có cuồng nhân nước ngoài gia nhập liên minh. Tổng bộ ở một hòn đảo trên biển.

Tên là hội, kì thực coi như là một thế lực hải tặc.

Thực ra chủ yếu kinh doanh buôn lậu, cướp bóc, buôn bán nô lệ.

Trước đó hắn ta vừa nhận tới tay một mật quyển đặc biệt, trong đó có ghi chép một môn võ học cường hãn. Vừa lúc bị vị Trần Hãn trước mặt này biết được, đối phương chủ động tìm tới cửa, thương nghị mua bán với hắn ta.

Đối phương báo thân phận là quan viên chính chức của thủ giáo nha môn, mà lúc nào cũng có thể đến nha môn kiểm chứng.

Quả thực Chu Đông Quân tìm người nghe ngóng, phát hiện tất cả là thật, nên cũng an tâm rất nhiều.

"Có quan phủ xác nhận, ngươi còn sợ chúng ta quỵt nợ sao? Với lại, trừ tiền tài, đại nhân nhà ta ở nha môn bến cảng cũng được lời nói, đến lúc đó chào hỏi một chút, để lúc đội tàu tuần biển gặp được thuyền mấy người Lâm Lang hội, thoáng giả bộ như không nhìn thấy..." Trần Hãn mỉm cười tiếp tục khuyên nhủ.

Điểm này lại khiến Chu Đông Quân động lòng.

Bối cảnh hắn ta thâm hậu, thực lực phụ thân mạnh mẽ, thế lực khổng lồ, nhìn qua phong quang vô cùng, nhưng trên thực tế, đều là của cha hắn ta.

Người khác vừa nhắc tới hắn ta thì chính là con trai Chu Huyết Minh.

Chuyện này khiến Chu Đông Quân tâm cao khí ngạo càng trở nên không kiên nhẫn hơn, hắn ta thực sự muốn thành lập mạng lưới mối quan hệ thuộc về mình, lưới thế lực, sáng tạo truyền thuyết thuộc về mình.

Mà hữu nghị với đạo tử Đại Đạo Giáo Đại Linh... Đúng là một phần đại lễ khiến hắn ta vô cùng động lòng.

"Như thế, thì..." Chu Đông Quân vỗ vỗ tay: "A Lâm, đi đem mật quyển lại đây cho ta một chút, phiền toái rồi."

"Vâng." Một cái bóng mờ bên cạnh hắn ta chợt lóe lên, không biết đã hiện thân từ chỗ nào, sau đó vội vàng tiến đến cửa vào buồng nhỏ trên tàu.

Nhìn kỹ lại hư ảnh, rõ ràng là một nữ tử che mặt bọc toàn thân trong áo da xanh đen bó người.

Tốc độ thân pháp nữ tử cực nhanh, rõ ràng tạo nghệ võ công vượt xa cao thủ tầm thường.