TRUYỆN FULL

[Dịch] Thuộc Tính Tu Hành Nhân Sinh Của Ta

Chương 721: Điểm (4)

Người này tên là Triệu Tôn Nghĩa, chính là người trung thành nhất với Chu Huyết Minh trong số tất cả các tàng chủ trong Lâm Lang hội.

“Lúc đó, bên cạnh thiếu chủ Chu Đông Quân chắc chắn có thiếp thân thị vệ bảo vệ. Những chuyện như vậy nên trước tiên hỏi người đó.” Triệu Tôn Nghĩa lên tiếng nói.

“Người đó đã chạy trốn rồi.” Chu Huyết Minh lạnh lùng nói, hải tặc chính là như thế, hoàn toàn kết hợp vì lợi ích, chạy trốn cũng là chuyện bình thường.

“Nếu đã như vậy, vậy thì nên do tàng chủ phụ trách chuyển thuyền giải thích tình huống.” Triệu Tôn Nghĩa đảo mắt nhìn một tàng chủ khác đang mắt nhìn mũi mũi nhìn tim ở bên cạnh, Khoa Nhĩ Toa.

Khoa Nhĩ Toa có một mái tóc dài màu đỏ sẫm, khuôn mặt xinh đẹp, nhưng lại đeo một miếng che mắt màu đen ở một bên mắt, có một vết sẹo đao xiên trên sống mũi, điều này hoàn toàn phá hư vẻ ngoài của nàng.

Nàng là người Tây Ý, từng là con gái của một nhà quý tộc nghèo túng, sau này lén lút học kỵ sĩ võ đạo, sau khi gia tộc lâm vào cảnh bị vu oan oan uổng, nàng ra khơi gia nhập hải tặc.

Dựa vào lòng dạ độc ác, thực lực cao cường, chỉ trong mười năm, nàng đã ngồi lên vị trí tàng chủ.

Nghe thấy Triệu Tôn Nghĩa điểm danh, con mắt màu tím của Khoa Nhĩ Toa quét qua, lạnh lẽo dán chặt vào khuôn mặt mập mạp đang tươi cười của đối phương.

“Vấn đề này liên quan đến đại giáo Đại Linh, cái chết của thiếu chủ, ta đề nghị sau khi điều tra rõ rồi hẵng tính toán.”

“Khoa Nhĩ Toa, chính là thuyền của ngươi đã xảy ra chuyện, ta muốn một lời giải thích!” Hội chủ Chu Huyết Minh nghiêng người về phía trước, ánh mắt giống như lang sói, phảng phất có cảm giác áp chế.

“Lời giải thích đương nhiên ta có.” Gương mặt Khoa Nhĩ Toa không chút thay đổi liếc nhìn những tàng chủ còn lại.

“Vào đêm xảy ra sự việc, sau khi trợ thủ của ta đã báo cáo cho ta, ta lập tức điều tra toàn bộ tình huống. Các manh mối cụ thể về cơ bản đã được làm rõ.”

Nàng hắng giọng một cái.

“Theo điều tra, nửa tháng trước, một lô dược liệu quý do Trầm Hương Cung đặt hàng đã biến mất trên đường vận chuyển, cả tàu và người đều biến mất. Có tin đồn là do chúng ta gây nên.”

“Sau đó, cao thủ của Trầm Hương Cung, một người tự xưng là Trần Hãn, đến hẹn thiếu chủ đàm phán.

Khi đó, thiếu chủ thu được một cuốn sách bí mật quý giá có tên là Kim Lan Bảo quyển, ghi lại một môn võ công đặc biệt kỳ lạ.”

“Trần Hãn lợi dụng thân phận là Trầm Hương Cung của Đại Đạo Giáo để kéo quan hệ với thiếu chủ, lên thuyền, sau đó thừa dịp người hầu của thiếu chủ tạm thời rời đi để lấy bảo quyển. Mơ hồ xảy ra tranh chấp với thiếu chủ. Sau đó Trần Hãn bất ngờ ra tay bắt cóc thiếu chủ rời đi.”

“Sau đó, thi thể của thiếu chủ được phát hiện ở Trầm Hương Cung, dấu vết điều tra là do Trần Hãn tự mình đánh chết.”

Về chuyện này, Trần Hãn công bố mình không biết mọi chuyện trước đó, nói rằng mình chỉ giết tất cả những kẻ địch dám tấn công Trầm Hương Cung.”

Tất cả mọi chuyện khi nói ở đây đã được hình thành một chuỗi dây xích đơn giản.

Chu Huyết Minh nghe xong, trong lòng đã có nhận định.

“Vậy ý của ngươi là một lô dược liệu của Trầm Hương Cung bị cướp, khiến Trần Hãn cực kỳ tức giận mượn danh nghĩa đi đến điều tra, hỏi thăm. Kết quả là phát sinh xung đột với Đông Quân, cướp người đi tại chỗ.

Sau đó, Đông Quân tìm cách tạm thời thoát ra khỏi tầm kiểm soát, nhưng lại bị đuổi giết và chết ở gần Trầm Hương Cung.”

“Có lẽ vậy.” Khoa Nhĩ Toa gật đầu: “Nhưng có rất nhiều sơ hở trong chuyện này. Chúng ta nên cử người đến Trầm Hương Cung để tự mình đối chất, trao đổi thông tin mới dễ xác định sự thật.”

“Có lý. Đã như vậy.” Chu Huyết Minh cân nhắc.

“Thiết Sa.”

“Có!”

Một nam tử mặc một bộ quần áo bó màu xanh đậm, vác đao đứng bên cạnh bước tới, quỳ một chân trên mặt đất.

“Ngươi dẫn người đi một chuyến, đến Trầm Hương Cung, xem bọn họ giải thích cái gì.” Chu Huyết Minh trầm giọng nói.

“Vâng!” Nam tử nặng nề gật đầu.

“Hội chủ, nếu bọn họ giết thì sao? Chúng ta nên giải quyết như thế nào?” Triệu Tôn Nghĩa đột nhiên xen vào hỏi.

“Nếu như chắc chắn là bọn họ.” Đôi mắt Chu Huyết Minh lóe lên từng tia từng tia sát khí bạo ngược: “Vậy thì hãy để Trầm Hương Cung trả giá thật đắt!

Chỉ là một nơi Đạo Cung mới được xây dựng. Nếu là đại tông có thực lực như nhất giáo Tây tông lão ta còn sợ hãi ba phần, nhưng là Đại Đạo Giáo...

Giết người đền mạng, đừng trách lão ta ăn miếng trả miếng.

Cho dù võ công trên đất bằng có mạnh đến đâu, chẳng lẽ có thể mạnh hơn Hải Thần? Hơn nữa, bên phía Tây tông bởi vì thu thập mỹ nhân phương Tây, vẫn luôn lôi kéo bản thân, cho dù có đắc tội với Đại Đạo Giáo, vẫn có thể hoàn toàn không sợ.

*

Vách núi đá động Thiên Cực.

Ba người Trương Vinh Phương, Đinh Lạc và Mộc Xuân Tú tìm thấy một vài nơi có thể chắn gió trên vách núi, tạm thời nghỉ ngơi chờ đợi.