Trương Thanh Chí nhớ lại tình huống khi đó, và bây giờ vẫn còn cảm thấy sợ hãi.
“Sau đó, ta mới rời đi không bao lâu liền nghe được tin tức sư phụ qua đời. Lúc đó...” Hắn ta hít một hơi thật sâu, trong mắt hiện lên một chút nặng nề.
“Khi đó ta khóc rống quỳ xuống đất, thề sẽ tìm ra hung thủ, báo thù cho sư phụ, sau đó lập tức chạy về hướng Ngọc Hư cung, muốn tìm sư thúc Kim Ngọc Ngôn mượn sức.
Không ngờ, còn chưa đi được bao xa đã bị Nhạc sư phụ đuổi theo.”
“Bị sư phụ đuổi theo hả?” Trương Vinh Phương sửng sốt: “Lúc đó không phải Nhạc sư phụ vừa mới chết sao? Huynh bị đuổi theo khi nào? Ai đuổi theo huynh?”