Oành!
Cánh tay của Trương Vinh Phương xuyên qua tường đá sau lưng nàng, chậm rãi rút lại.
Bột đá rơi vào trên vai và mặt bà chủ, “Ngươi vừa rồi nói cái gì? Ta không nghe rõ.”
Nụ cười trên khuôn mặt bà chủ cứng ngắc.
Mười phút sau, trong căn phòng san hô đẹp nhất của khách điếm.