Cũng không chỉ một mình hắn có ý nghĩ như vậy, giờ phút này những cao thủ luyện khiếu khác cũng trên mặt tràn đầy tự tin, hạnh toàn không lo lắng Lý Dịch sẽ sử dụng ám chiêu, dù sao Lý Dịch đã bại lộ dưới mắt bọn họ, bọn họ có nhiều người quan sát như vậy, cho dù Lý Dịch làm cái gì thì bọn họ cũng có thể lập tức phát hiện ra được, hoàn toàn không đáng để lo.
Giờ phút này kẻ cầm đầu Mạnh Khoát Hải ngồi trên lưng ngựa, thân thể khôi ngô đứng vững, hắn thấy kẻ địch trong đình nghỉ mát đó hoàn toàn không thể chịu nổi một hiệp khi giao thủ với hắn, lần này hắn hoàn toàn không định ra tay, chuyện này hắn đến đây chỉ là vì bảo đảm nhiệm vụ có thể thuận lợi hoàn thành, lát nữa để cho Mạnh Thải động thủ đập chết người kia là được rồi.
Mạnh Khoát Hải tung hoành tứ hải tám châu, trên người có một cỗ khí thế vô địch, đối với kẻ địch nhỏ yếu hắn không có chút hứng thú nào, chỉ muốn giao thủ với cường giả cùng cảnh giới.
Chỉ tiếc, đến luyện cương cảnh giới này, cao thủ cùng cảnh giới đều đến từ thế gia đại tộc, hắn chỉ có thể luận bàn mà không thể nào liều mạng tranh đấu, mặc dù dân gian cũng có vũ phu luyện cương nhưng mà căn cơ bất ổn, thực lực không mạnh, không thể nào làm cho hắn tận hứng được, bởi vì vậy khiến cho hắn đã mất đi rất nhiều niềm vui thú.
Ngay lúc hắn nghĩ như vậy, tuấn mã dưới hông đã vượt qua vị trí lá cờ thứ hai, hơn nữa còn tiếp tục hướng phía trước tiến lên.