Phạm Chi Chu nói ra: "Sở dĩ ta không lo lắng truyền ra ngoài là bởi vì Hưng Châu thuộc Phạm gia chưởng quản, những người khác lấy được môn pháp môn luyện huyết nhập khiếu này cũng không có mấy ai dám tu hành, bọn họ cũng không phải ngươi, hô không ra câu vương hầu tướng lĩnh chẳng phải trời sinh, nếu như ngươi cầm lấy đi truyền cho người dị giới, như vậy thì không liên quan gì đến ta, dù sao quyền lực của Phạm gia không quản được người dị giới."
"Nghe ngươi nói như vậy thì ta lại tin mấy phần." Lý Dịch mở miệng nói.
Lời thề trong thế giới này quả là có hiệu quả, cũng không phải như người ở tà ác tù địa, một ngàn năm trước Tư Mã lão tặc chỉ vào Lạc Thủy đánh rắm.
Đồng thời Lý Dịch cũng hiểu nguyên nhân, Phạm gia này thế lực khổng lồ, pháp môn luyện huyết nhập khiếu của Phạm gia bọn họ chính là chiêu bài của Phạm gia, không phải đệ tử dòng chính của Phạm gia, ai luyện thì người đó chết.
Dám truyền cho Lý Dịch là bởi vì Lý Dịch không phải người của thế giới này, chỉ cần vượt giới rời đi thì Phạm gia cũng không sao.