Lúc này Nhàn Vân Lão Nhân đang ở trong một quán trọ tại Thiên Thánh phủ.
Lão biết sau khi ăn trộm thành công, chắc chắn Thánh Vương các sẽ giới nghiêm toàn thành, lúc này mà chạy trốn chẳng khác nào chui đầu vào lưới, vì vậy cất tượng Thánh Nhân đi, thản nhiên tự đắc tìm một quán trọ ở lại.
Tu vi của hắn có hạn, chỉ là Vạn Pháp, tự biết thuật biến hình của mình không thể qua mắt được, để tránh bị phát hiện, lão dứt khoát dùng hình dạng vốn có của mình, đằng nào lũ người kia cũng không biết là ai làm.
Tâm huyết dâng trào, ra khỏi phòng trực tiếp đi xuống đại sảnh gọi một phần rượu, hai lạng đậu phộng, dương dương tự đắc uống rượu, miệng ngâm nga một khúc nhạc dân gian.
Đang ăn uống thì thấy một người đi vào.