Nhìn dáng vẻ kinh hãi của Kim Thế Chung, Ninh Dạ cười lạnh: “Tượng Thánh Nhân bị trộm, ta cũng hiểu cho tâm trạng của Kim chưởng giáo, nhưng chính vì vậy càng không thể bối rối, tùy tiện tìm người gánh tội thay. Như vậy không chỉ không tìm được đồ mà ngược lại còn có thể chuốc thêm phiền phức cho mình.’
Kim Thế Chung tâm thần chấn động, nhìn về phía Ninh Dạ: “Ninh đại điện chủ mắt sáng như đuốc, nhưng tất cả những điều này còn chưa nói rõ được vấn đề.”
Ninh Dạ cũng không tức giận, nói: “Thế thì ta nhắc nhở thêm nhé. Phân thần của Kim chưởng giáo đã nhập vào tượng thánh nhân, trong tình huống như vậy, có phải bất cứ ai đưa phân thần vào cũng có thể cướp quyền khống chế của ngươi không?”
“Không thể nào?” Kim Thế Chung lập tức lắc đầu.
Nếu quyền khống chế tượng Thánh Nhân có thể bị cướp mất dễ dàng như vậy, thế thì dùng cái quái gì, mọi người chơi giao chiến nguyên thần là được.