CHƯƠNG 1002: LÚNG TÚNG ---✰-✰-✰---
Ninh Ngọc Hợp lảo đảo một cái, sắc mặt tức thì đỏ lên, lại vội vàng đè ép xuống, lộ ra ý cười, cúi đầu liếc nhìn nói.
Thật ư. Ai!
Nói đến đâyr tựa hồ phát hiện điều gì, vội vàng dùng tay che lại vị trí thủ cung sa, nét mặt trắng bệch, hoảng hốt bối rối, tưởng muốn tránh né.
Lúc này Ninh Thamnh Dạ mới phát hiện sư phụ quên vẽ thủ cung sa, chẳng qua thấy thần sắc sư phụ đầy vẻ kinh hoảng, nàng liền giả như không phát hiện được gì, nghi hoặc nói. Sư phụ, sao thế?