CHƯƠNG 492: THÍCH NGƯƠI ĐÓ
---✰-✰-✰---
Thôn xóm nhỏ trong núi sâu cực kỳ yên tĩnh, chỉ có mấy tiểu hài tử bướng bỉnh ở chạy tới chạy lui trên đường đất dùng tay đón lấy bông tuyết thưa thớt.
Đôi nam nữ trẻ tuổi làm bạn đi ở trên đường nhỏ, thỉnh thoảng có tiểu hài tử nhìn xung quanh, phát ra tiếng cười hì hì. Hiển nhiên là chúng nó cảm thấy dáng vẻ nữ phu tử ngày thường nghiêm khắc lúc này có chút ngượng ngùng.
Da mặt Tùng Ngọc Phù rất mỏng, thỉnh thoảng quát khẽ một tiếng đuổi nhóm tiểu hài tử đi. Sau đó nàng tiếp tục cúi đầu đi đường, cũng không nói chuyện với Hứa Bất Lệnh.