Con ngươi không ít Cá Mập Yêu đều đỏ rồi, Tử Huyết Nhân Sâm như vậy thật sự là quá quý hiếm, rèn luyện lực lượng, không nói đến tăng cường tu vi, rõ ràng còn có thể kéo dài tuổi thọ.
Nếu mang đi đấu giá, không biết bao nhiêu người sẽ điên cuồng vì nó.
Trên thực tế, rất nhiều quyền quý ở Vô Tận Hải đều đã từng hỏi mua Tử Huyết Nhân Sâm của Sa Yêu Vương, nhưng đều bị Sa Yêu Vương từ chối, đồ đạc tốt như vậy chỉ có thể cho chính mình hưởng.
Đây là đồ vật có tiền cũng không mua được.
"Thứ tốt, mang đi hết." Hạ Bình đều đã chảy nước miếng, không chỉ mình có thể sử dụng Tử Huyết Nhân Sâm này, có thể lấy về cho phụ mẫu mình sử dụng, kéo dài tuổi thọ.
Nếu như mang đi đấu giá, chỉ sợ sẽ khiến cho những thổ hào nhân loại kia điên cuồng, đương nhiên hắn sẽ không mang đồ đạc tốt như vậy đi đấu giá.
"Đúng rồi, chắc hẳn những đất đen trên mặt đất này cũng là linh thổ nhỉ, rất hiếm thấy, cũng mang đi cùng một chỗ, đào ba thước đất." Hạ Bình nhìn chằm chằm vào linh thổ trên mặt đất, không chỉ muốn đào những cây Tử Huyết nhân sâm này đi, coi như là linh thổ nó sinh trưởng cũng phải mang đi.
Dù sao nếu như muốn gieo trồng những cây Tử Huyết Nhân Sâm này thì không thể thiếu linh thổ.
Cái gì? !
Khuôn mặt rất nhiều Cá Mập Yêu Tông Sư đều tái xanh, mang Tử Huyết Nhân Sâm đi rồi thì thôi đi, nhưng hỗn đản này không buông tha cho cả bùn đất, còn có ý định đào ba thước đất, hỗn đản này coi chỗ này là cái gì, coi như là nhà mình cũng không thể làm như vậy.
Chúng nó quả thực hận không thể đánh cho tên nhân loại một trận ngay lập tức.
"Đúng, chính là gốc Kim San Hô kia, tranh thủ thời gian mang đi, đóng gói cùng một chỗ."
"Còn có đóa linh hoa kia, cũng đừng buông tha, mang đi hết, không giữ lại một cây, hiểu chưa?"
"Nhanh, tay chân lanh lẹ chút, có phải chưa ăn cơm hay không?’’
"Trước kia thấy ngươi hết sức có sức, hiện tại làm chút chuyện thôi mà sức đâu hết rồi, đã trắng bệch như vậy rồi, ngươi như thế được coi như là tinh nhuệ của tộc Cá Mập Yêu sao? Trách không được Sa Yêu Vương không mang bọn ngươi ra ngoài chinh chiến, mà cho thủ trong nhà, chính mình tự suy nghĩ lại nguyên nhân đi, tổng kết ra mấy điểm kinh nghiệm, biết không?"
Hạ Bình chỉ huy bọn Cá Mập Yêu này, dọn hết cả cái dược viên đến mức không có một ngọn cỏ, tóm lại mặc kệ dược lực như thế nào đều mang đi hết, không để lại một cây cỏ.
Bị một nhân loại tùy ý chỉ huy, chỉ trỏ, còn bị chửi, thật giống như địa chủ giám sát nông nô, những Cá Mập Yêu này cực kì uất ức, chúng nó sắp không khống chế nổi sự tức giận trong lòng rồi.
Hơn nữa lời của Hạ Bình coi như triệt để chọc trúng điểm yếu trong lòng bọn chúng, mang đi nhiều Cá Mập Yêu tinh nhuệ như vậy, nhưng lại cho chúng nó ở nhà trông coi, chúng nó không có khả năng không nghĩ gì trong lòng.
Dựa vào cái gì mà đám hỗn đản kia có thể đi ra bên ngoài kiến công lập nghiệp, bọn hắn chỉ có thể ở trong nhà canh cổng thủ nhà.
Có phải Sa Yêu Vương cho rằng chúng nó đều là mấy tên yếu kém hay không, nên mới không muốn mang bọn hắn đi ra ngoài để tránh mất mặt, tòa thành thị này đang có không ít yêu quái đều có lời ra tiếng vào tương tự.
"Đợi một chút, những cái cây kia là gì, làm sao lại không mang đi?"
Con mắt Hạ Bình rất lợi hại, lập tức đưa tay chỉ vào một cây cỏ màu xanh lá sinh trưởng trên mặt đất.
"Những cây này đều là cỏ, không có tác dụng gì cả." Có Cá Mập Yêu trả lời.
Hạ Bình lập tức chửi ầm lên: "Ngươi nói nó là cỏ thì chính là cỏ sao, không thấy được nó tỏa ra linh khí chấn động sao? Nhất định là tuyệt thế Linh Dược, lập tức mang đi, thiếu một gốc ta sẽ đá nổ trứng ngươi."
Chó má linh khí chấn động!
Một đám Cá Mập Yêu phát điên, rõ ràng chính là cây cỏ bình thường, bị nhiễm khí tức của Linh Dược quý báu chung quanh, còn có năng lượng linh thổ nên mới có một chút linh khí phát ra.
Những cây cỏ bình thường này bị yêu quái dược viên nhổ thiêu hủy thường xuyên đấy, thế nhưng mà tiểu tử này lại hay, cho rằng đó là tuyệt thế Linh Dược, đào hết đi, không muốn giữ lại đến một cây.
Tên nhân loại này quả thực chính là lòng tham không đáy.
"Thứ dân nghèo kiết xác!"
Ngư Thất Thất ở bên cạnh nhìn thấy trợn mắt há hốc mồm, tên nhân loại này quả thực chính là kẻ ăn cướp, gió thu cuốn hết lá vàng, không có ý định buông tha đồ vật có giá trị, ngay cả cỏ hơi có chút linh khí đều muốn nhổ, linh thổ trên mặt đất đều muốn vơ vét không còn gì, ông trời ơi, đây rốt cuộc là nghèo đến mức nào mới có thể phát rồ như vậy.
Đời này nàng chưa từng thấy nhân loại nào như vậy, không, coi như là yêu quái cũng chưa từng thấy ai như vậy đấy.
Nếu như tên nhân loại vô sỉ này đi vào vương quốc Nhân Ngư thì quốc gia của mình sẽ có nguy hiểm cực lớn, tuyệt đối không thể để cho tên nhân loại vô sỉ như vậy tiến vào vương quốc Nhân Ngư, nếu không thì chính là thiên đại tai nạn, có thể so với lốc xoáy đại dương, biển gầm, thiên tai địa chấn mười mấy cấp.
Nàng âm thầm hạ quyết tâm, xếp Hạ Bình vào sổ đen đời này tuyệt đối không được bước vào vương quốc Nhân Ngư.