"Kỳ quái, dường như tu vi võ đạo của ngươi tiến bộ không ít." Hạ Bình sờ sờ cằm, hắn cảm giác được hiện tại tiến triển võ đạo của Tô Cơ rất nhanh, cũng đã tấn thăng đến cảnh giới Vũ Sư tầng bốn, so với trước đó mạnh hơn quá nhiều.
Bất quá suy nghĩ kỹ một chút, ngay cả Phùng Hòa Đường cũng đã tiến bộ thần tốc, đi qua thời gian dài như vậy, thân là Tô Cơ tư chất trời sinh cao hơn, lại thêm tư nguyên của gia tộc Vương Giả, tấn thăng đến Vũ Sư tầng bốn cũng là chuyện đương nhiên.
"Hừ, cũng không phải chỉ có ngươi mới có thể đi vào, hiện tại ta thế nhưng mà học sinh tinh anh của Đại Học Viêm Hoàng." Tô Cơ đắc ý nói, ở bên trong rất nhiều tân sinh, tu vi võ đạo của nàng cũng là có thể đứng một hạng trên top 10.
"Học sinh tinh anh tính là gì, ta cũng sắp trở thành học sinh hạch tâm rồi." Hạ Bình đả kích nói.
Cái gì? !
Tô Cơ cắn răng, hết sức không cam tâm, tí nữa nàng đã quên, tên trước mắt này chính là Siêu Cấp Đại Biến Thái, rõ ràng cùng mình là tân sinh, lúc vừa mới nhập học còn kém hơn so với chính mình.
Hiện giờ thế mà liền tấn thăng đến tông sư cảnh, tốc độ tiến bộ nhanh đến không biên giới.
"Đúng rồi, tới nhà của ta tối hôm nay hay không, ta sẽ chỉ điểm chút ngươi một, cam đoan rất nhanh liền có thể tấn thăng đến tông sư cảnh." Hạ Bình lộ ra một bộ dáng thích lên mặt dạy đời.
"Ai cần ngươi chỉ điểm, lưu manh thối, đừng cho là ta không biết ngươi đang suy nghĩ gì." Tô Cơ phun tên lưu manh này một ngụm(*), còn muốn để cho nàng ban đêm đến nhà hắn, thật quá đáng, ngày mai nàng còn có thể hoàn hảo không chút tổn hại hay sao? Sớm đã bị ăn xong lau sạch.
Còn nói muốn chỉ điểm tu vi võ đạo cho mình, cô nam quả nữ, chung sống một phòng, còn nói bàn luận võ đạo gì, nói ra đoán chừng liền bị lưu manh này thú tính bạo phát ăn sạch.
"Vậy thôi nha, không phân biệt tốt xấu không biết lòng người tốt, khó được cơ hội ta muốn chỉ điểm ngươi, không nghĩ tới nàng thế mà còn hiểu lầm ta rắp tâm hại người, hiện giờ làm người tốt khó lắm nha." Hạ Bình hết sức cảm khái, giữa người và người đến cùng làm thế nào, cũng không có một chút tín nhiệm.
"Ta phi(*)!"
Tô Cơ nghiến răng, tiểu tử này thật quá vô sĩ, đến tột cùng mắng người nào lòng dạ nhỏ hẹp, nàng khinh bỉ nói: "Dù cho ngươi là Tông Sư thì thế nào, tỷ tỷ của ta Tô Mị chính là thiên tài sắp tấn thăng thành Vương Giả, tu vi võ đạo của nàng không biết cao bao nhiêu."
"Dù cho thỉnh giáo tỷ tỷ của ta cũng sẽ không tìm ngươi thỉnh giáo."
Nàng biểu thị tu vi võ đạo của Hạ Bình không đáng giá nhắc tới, cùng so sánh với cao thủ chân chính, cũng không biết kém bao xa đây.
Hạ Bình nháy con mắt một chút: "Tỷ tỷ ngươi à? Đúng, tỷ tỷ ngươi hiện giờ ở nơi nào, dường như không có tin tức gì."
"Mắc mớ gì tới ngươi, ngươi tìm tỷ tỷ của ta là có chủ ý xấu gì." Tô Cơ rất là cảnh giác nhìn lấy Hạ Bình, nàng cảm thấy tên lưu manh này không chỉ có để mắt tới chính mình, còn để mắt tới tỷ tỷ mình.
Nghe nói không ít nam nhân mộng tưởng cũng là hưởng thụ tề nhân chi phúc, tỷ muội song thu, Tịnh Đế Song Liên cái gì, tên cầm thú này đoán chừng cũng là đang nghĩ chủ ý xấu giống như vậy.
Tuy nàng không lo lắng tỷ tỷ sẽ thích tên lưu manh này, nhưng mà không chịu nổi những thủ đoạn lưu manh bỉ ổi này á, nếu như hạ dược tỷ tỷ, gạo nấu thành cơm gì đó, thì hỏng bét.
Nghĩ tới đây, nàng cảnh cáo Hạ Bình: "Ta cảnh cáo ngươi, tỷ tỷ của ta đang bế quan, chờ sau khi nàng đi ra chính là Vương Giả, nếu như ngươi ý có đồ xấu gì với tỷ tỷ, lập tức thu lại cho ta."
"Nếu không mà nói, tỷ tỷ tức giận lên, ngươi sẽ triệt để xong đời, nói không chừng ngay cả cụ gây án của ngươi công cũng sẽ bị tịch thu."
Nàng hết sức nguy hiểm nhìn lấy bộ phận nào đó của Hạ Bình.
"Sắp tấn thăng Vương Giả rồi à?" Hạ Bình chớp con mắt một chút, hắn cảm thấy hết sức tò mò với biện pháp làm thế nào tấn thăng Vương Giả, dù sao Vương Giả cảnh đối với bất kỳ một người thiên tài nào mà nói, đều là cánh cửa cực kỳ khó khăn.
Không có đủ cơ duyên, dù cho phí thời gian mấy chục, trên trăm năm cũng không thể đột phá, đến già chết cũng chỉ là Tông Sư.
Bất quá bây giờ cũng không phải thời điểm quan tâm chuyện này, hắn quay đầu nói với Phùng Hòa Đường: "Lần này tới, ta có chuyện muốn Bình Thiên Môn hỗ trợ."
"Đại ca mời nói, chúng ta nhất định cúc cung tẫn tụy chết thì mới dừng." Phùng Hòa Đường vỗ vỗ lồng ngực.
Hạ Bình lập tức nói rõ lý do, nói mình đắc tội một số Vương gia, bị phong sát toàn Internet, bất luận bài viết thảo luận gì trên diễn đàn liên quan tới buổi đấu giá đều bị xóa bỏ, tình huống rất nghiêm trọng.
Cho nên, hắn cần phải mượn lực lượng thành viên của Bình Thiên Môn, hỗ trợ post bài viết ở trên internet, chế tạo thanh thế và dư luận, tuyên truyền buổi đấu giá, để cho cái gọi là phong sát Internet hóa thành vô hình.
"Việc này rất dễ!"
Nghe nói như thế, Tô Cơ cũng im lặng triệt để, tên lưu manh này quả nhiên là to gan lớn mật, trước đó vẻn vẹn đắc tội một ít học sinh thôi, hiện giờ ngay cả Vương giả cũng đắc tội, còn bị người ta phong sát, thật không biết chữ "chết" viết như thế nào sao?
Người bình thường nghe được Vương gia tức giận, đã sớm bị dọa đến toàn thân run rẩy, lập tức tới ngay chịu nhận lỗi, kinh sợ, làm sao còn dám phản kháng. Tiểu tử này ngược lại giỏi rồi, thế mà xem như việc không đáng lo, còn đòi phản kháng, muốn tát vào mặt Vương Giả? !
Nàng không biết là chính mình điên, hay là gia hỏa này điên.
"Đại ca, xin yên tâm, chuyện này đơn giản thôi mà, Bình Thiên Môn chúng ta cái gì cũng không nhiều, cũng chỉ có nhân số là nhiều." Phùng Hòa Đường cũng không phải đang chém gió, phát triển đến bây giờ, Bình Thiên Môn đã có 10 vạn Môn Đồ, trải rộng trên dưới Đại Học Viêm Hoàng.
Thậm chí cũng có sinh viên đại học còn lại nghe nói tin tức về Bình Thiên Môn, cũng muốn gia nhập trong đó.
Hiện giờ Phùng Hòa Đường cũng bắt đầu cân nhắc mở Phân Đường ở Đại Học khác, mục tiêu ngắn hạn chính là mỗi trường Đại Học đều có một cái phân đường của Bình Thiên Môn, như vậy thế lực mọi người tụ tập, liền tương đối khủng khiếp.
Kỳ thực chính là bởi vì như vậy, Tô Cơ dù cho chán ghét Hạ Bình, nhưng mà cũng tìm kiếm nghĩ cách gia nhập Bình Thiên Môn.
Nàng nhìn ra được tiềm lực phát triển của Bình Thiên Môn, nếu như gia nhập trong đó, nhất định có thể thu được trợ lực cực lớn, hiện giờ xem xét lại, quả nhiên sự tình cũng giống như hắn đã đoán trước, đã trở thành bá chủ thế lực xã đoàn trong Đại Học Viêm Hoàng.
Mà Tô Cơ cũng ở trong đó đạt được không ít lợi ích.
Đương nhiên, sự tình nàng muốn làm nhất, cũng là chiếm Bình Thiên Môn làm của riêng, chưởng khống triệt để, để cho hỗn đản Hạ Bình vô sỉ này làm lưu manh Tư Lệnh(*), tu hú chiếm tổ chim khách.
Thế nhưng mà cho đến trước mắt, sự tình tiến hành không thuận lợi cho lắm.
Không chỉ có Phùng Hòa Đường trở ngại, quan trọng nhất là tên Hạ Bình khốn nạn này có cảm giác tồn tại quá cao, thường xuyên náo ra chuyện lớn, thỉnh thoảng lại làm kinh sợ Vân Tiêu giới một chút, khiến cho dư luận xôn xao.
Không biết bao nhiêu học sinh, đều bởi vì sùng bái Hạ Bình, mới lựa chọn gia nhập Bình Thiên Môn.
Mà nàng muốn dùng một số thủ đoạn là thu phục đám học sinh kiệt ngao bất thuần kia, trong thời gian ngắn vẫn là rất không có khả năng làm được.
Việc này khiến Tô Cơ rất là muốn thóa mạ hỗn đản này một trận, chẳng lẽ không biết làm việc điệu thấp một chút sao? Cả ngày gây chuyện thị phi, cũng không biết có chết hay không.
"Rất không tệ."
Hạ Bình hết sức hài lòng: "Bất quá như thế này còn chưa đủ, ta còn muốn yêu cầu 10 vạn Môn Đồ Bình Thiên Môn cùng nhau hành động, mỗi người tìm mười người, sau đó mười người lại tìm mười người, 24/7 upload liên tục các bài viết tại diễn đàn lớn, tuyên truyền về buổi đấu giá."
"Đương nhiên, loại hoạt động này của các ngươi cũng không phải nghĩa vụ, mỗi người post một cái bài viết hữu hiệu, liền có thể đạt được 0.5 đồng liên bang, làm nhiều có nhiều."
(*)Ta phi - ta phun: mỗi lần đọc ra từ này cùng lúc đó nước bọt từ trong mồm phun ra. Ở vn không có ngôn ngữ biểu cảm mạnh mẽ như này nên cũng không biết làm sao dịch nữa. Có lẽ người vn thanh lịch đẹp nhất vũ trụ sao lại có hành động mất vệ sinh như này.
Ở Trung Quốc có những người thất nghiệp suốt ngày lên mạng phi - phun người ta, không cần biết đúng hay sai, gái hay trai, chỉ gần thích là phun nạn nhân cả ngày. Phun đến nạn nhân phải hoài nghi nhân sinh. Nghề này người Trung Quốc gọi là nghề "bình xịt" vì suốt ngày phun đối phương mà không bị khô nướt miếng nên mới gọi là bình xịt.
(*)Lưu Manh Tư Lệnh – Quan can tư lệnh: một nhà lãnh đạo không còn thuộc hạ, chỉ còn mỗi một mình.