TRUYỆN FULL

[Dịch] Thần Cấp Đại Ma Đầu

Chương 716: Cướp Đoạt Linh Hồn!

“Đây là!"

Xa xa, rất nhiều thiên kiêu của Yêu tộc và tinh anh của nhân tộc đều nhìn thấy trợn mắt há hốc mồm, hiện giờ bọn hắn cũng đã chết lặng triệt để, căn bản không biết nói cái gì cho phải.

Đây chính là mười vạn đại quân, vô số tà ma, trong đó không thiếu tà ma cấp tông sư. Nếu như tiếp cận đại quân lớn như vậy, đủ để diệt cả đoàn bọn chúng, tử thương vô số.

Nếu đem ra ngoài mà nói, thì lại càng có thể hủy diệt quân đoàn của một thành trì.

Nhưng mà hiện tại thì sao, cũng là bị một mình Hạ Bình đuổi giết, phá hủy triệt để, chín phần tà ma cũng đã bị sấm sét đánh chết, không hề có lực đánh trả, chiến tích như vậy đáng sợ tới cực điểm.

Đương nhiên, việc này chủ yếu là lực lượng sấm sét Thiên Phạt, nếu như chỉ dựa vào một mình Hạ Bình mà nói, giết đến không nương tay cũng không được như vậy.

Vấn đề là, những thiên kiêu của Yêu tộc này cũng không biết chân tướng, chúng cũng không hiểu được sấm sét thiên phạt là hướng về phía Hạ Bình mà đến đấy, cho nên chúng cảm thấy vô cùng rung động, căn bản sinh không ra nổi tâm lý đối kháng với tên nhân loại này.

Đùng!

Lại là một đạo lôi đình từ trên cao đánh xuống, bổ thật mạnh vào trên người Phệ Hồn thú, lập tức bổ nó đến cháy đen toàn thân, làn da vỡ ra, lượng lớn máu tươi chảy xuôi đi ra, nhuộm hồng cả một mảnh.

Đau đớn mãnh liệt lại càng lan tràn khắp toàn thân, khiến toàn thân nó cũng đang run rẩy, mỗi một sợi thần kinh dường như cũng bị con kiến cắn xé.

“Đáng giận, ta liều mạng với ngươi, cái phân thân này thật đáng lo, đồng quy vu tận với ngươi.” Phệ Hồn thú hét lớn một tiếng, bị Hạ Bình đuổi giết như vậy, xua đuổi đến như là chó nhà có tang, việc này khiến nó cảm thấy vô cùng biệt khuất.

Nó rốt cuộc không chịu được, ý định buông tha cho bộ phân thân này, làm cho bản thể trọng thương, cũng phải tiêu diệt tên nhân loại đáng chết này.

Mà đúng lúc này, chính giữa bầu trời cái hố đen kia dường như đang chậm rãi thu nhỏ lại, ẩn chứa lực lượng Thiên Phạt cũng biến mất đến thất thất bát bát, đã rốt cuộc không còn sức lực đánh sấm sét từ trên trời xuống nữa.

Mây đen tiêu tán, sau cơn mưa trời lại sáng.

“Ồ? Đã xong rồi sao?!”

Hạ Bình ngẩng đầu nhìn lên, lập tức cũng phát hiện ra đã vượt qua chín tầng lôi kiếp, lực lượng thần bí vẫn đang nhìn chằm chằm trên người chính mình cũng biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi, áp lực nồng đậm từ trên trời ép xuống cũng lập tức biến mất không còn.

Rất rõ ràng, hắn đã vượt qua Thiên Phạt lần này.

Bởi vì những tà ma này, còn có Phệ Hồn thú trợ giúp,

Chín mươi chín phần trăm lực lượng đều bị chúng nhận lấy, mà hắn cũng chỉ là tiếp nhận một bộ phận tương đối nhỏ lực lượng Thiên Phạt.

Thậm chí bởi vì liên quan tới Thái Dương Dung Lô, hắn thuận lợi luyện hóa những lực lượng lôi đình này, nạp làm chính mình sử dụng, mỗi một tế bào trong thân thể dường như cũng có tồn tại năng lượng lôi đình.

Hạ Bình nhẹ nhàng nắm chặt nắm đấm, phảng phất cũng có Lôi Điện bạo phát đi ra, rung động đùng đùng không ngớt.

“Ha ha, đã xong, cuối cùng kết thúc.” Trước tiên Phệ Hồn thú cũng cảm giác được nguy hiểm rời đi, nó lập tức mừng rỡ như điên, phảng phất sống sót sau tai nạn vậy, đừng nói đến hưng phấn bao nhiêu.

Dù sao nếu như bỏ qua bộ phân thân này, bản thể của nó nhất định lọt vào trọng thương, như vậy thoát ly phong ấn cũng là xa xa không biết đến ngày nào, nói không chừng sẽ bị trấn áp vĩnh cửu ở nơi này, cho đến khi tử vong mới thôi.

“Đã không có sấm sét Thiên Phạt tồn tại, như vậy tên nhân loại đáng chết này như ngươi cũng không còn có thủ đoạn dựa vào, lần này ta xem ngươi chết như thế nào!” Phệ Hồn thú hết sức hung tàn nhìn chằm chằm vào Hạ Bình.

Trên người nó tản mát ra sát ý khủng khiếp, gần như ngưng tụ thành thực chất.

Vừa rồi nó thê thảm biết bao nhiêu a, bị tiểu tử này coi như là đệm thịt, kéo đi qua ngăn cản Thiên Lôi, từng đạo Thiên Lôi bổ xuống đến nó mất đi nữa cái mạng rồi, ngay cả lực lượng linh hồn cũng tổn thất.

Đây quả thật là vô cùng nhục nhã!

Nếu như nó không giết chết tên nhân loại này triệt để, rút gân lột da, như vậy danh dự của tộc Phệ Hồn thú cũng đã bị nó tổn hại rồi.

“Chết như thế nào? Không có đại quân những con tà ma kia, bằng vào cái gọi là phân thân này, Phệ Hồn thú ngươi cũng chỉ là cái rắm!” Ầm một tiếng, Hạ Bình lập tức từ trên người lấy ra bảo khí Địa Ngục chi mâu.

Ầm ầm

Lập tức, dùng thân thể của hắn làm trung tâm, lập tức bộc phát ra từng đợt khí tức khủng khiếp từ Địa Ngục, tạo thành khí tràng đáng sợ, tuôn ra cả bốn phương tám hướng, đem trọn mặt đất cũng rung động lên.

Loáng thoáng, không khí vặn vẹo, sinh ra ảo giác, phảng phất sau lưng Hạ Bình hiện lên một bộ bức hoạ cuộn tròn Cửu U Địa Ngục, vô số Thần Ma đều bắt đầu bị trấn áp, không cách nào nhúc nhích.

“Cái gì?!”

Phệ Hồn thú lại càng hoảng sợ, nó ở đâu nghĩ ra được Hạ Bình còn có thực lực tung ra thủ đoạn như vậy, rất hiển nhiên tên nhân loại này so với thời điểm lúc trước ở mộ địa Thiên Yêu càng mạnh mẽ hơn, đã bước chân vào cảnh giới tông sư, khống chế cương khí, gần như hóa cảnh.

Hơn nữa món bảo khí thần bí kia, dường như có lực lượng trấn áp Ma Thần.

Tuy nó được xưng tai ách của vũ trụ, chủng tộc vô cùng mạnh mẽ, nhưng mà làm sao có thể vượt qua Ma Thần chính thức trong Địa Ngục, Địa Ngục chi mâu như vậy ngay cả Ma Thần cũng có thể trấn áp, Phệ Hồn thú lại được coi là cái gì rồi?

Chớ đừng nói chi là, lúc này Phệ Hồn thú thực sự không phải là thời kỳ toàn thịnh, chỉ là một cái phân thân mà thôi.

Vèo!

Một mâu thọt ra, cảnh giới tốc độ nhanh đến không thể tưởng tượng nổi, phảng phất giờ phút này Địa Ngục chi mâu cũng biến mất ở trong mắt của Phệ Hồn thú.

Kỳ thật đây cũng không phải là biến mất, chỉ là bởi vì tốc độ của một mâu này quá nhanh, võng mạc căn bản thấy không được tốc độ như vậy, cho nên mới thoạt nhìn giống như biến mất.

Nó cảm nhận được một mâu này cực kỳ đáng sợ, sát ý mãnh liệt lan tràn tới, suy nghĩ của nó dường như cũng bị cỗ lực lượng thần bí này kích phá, dừng vận chuyển lại,

Phảng phất nó cũng đã là một con dê đợi làm thịt, chỉ có thể là đứng ở tại chỗ tùy ý đối phương xâm lược.

Một mâu này cực kỳ đáng sợ, đoạt tâm phách người, cứng rắn vô đối, phảng phất ngay cả linh hồn cũng xuyên thủng, trình độ tinh diệu của chiêu thức đã vượt qua võ học cấp bậc vương giả.

Bùm!

Trong nháy mắt, một mâu này xuyên thủng thân thể Phệ Hồn thú rồi, phảng phất giống như đậu hủ, lân giáp cứng rắn kia căn bản không ngăn cản nổi Địa Ngục chi mâu này chút nào.

Thổi phù một tiếng, lượng lớn huyết dịch từ trên người nó tuôn ra, như là suối phun vậy, hướng phía phụ cận điên cuồng phun đi ra ngoài.

“Nhân loại đáng chết, ta muốn ngươi chết!” Phệ Hồn thú trố mắt muốn nứt, nó kêu lên gào thét cuồng bạo, không khí vặn vẹo khắp bốn phía, sóng tinh thần mãnh liệt chấn động xung quanh vài dặm.

Tất cả tà ma vội vàng không kịp chuẩn bị, lập tức bị cỗ sóng tinh thần này làm chấn vỡ linh hồn, chúng cũng chỉ còn lại một bộ xác không, cứ như vậy rơi xuống dưới mặt đất.

“Vậy mà không chết sao?”

Hạ Bình híp mắt, hắn phát hiện một mâu này của chính mình xuyên thủng trái tim của Phệ Hồn thú rồi, nhưng mà đối phương lại vẫn không chết như cũ, mạnh mẽ đến sinh long hoạt hổ, còn có thể rống to.

Tuy trái tim đối với đại đa số sinh linh mà nói, đều là vị trí cực kỳ trọng yếu, một khi đánh vỡ, chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ.

Thế nhưng mà rất hiển nhiên, chỗ hiểm của con Phệ Hồn thú này cũng không phải là như thế, dù cho không có trái tim, nó vẫn có thể còn sống sót.

“Chết đi cho ta.”

Phệ Hồn thú gào thét một tiếng, nó há mồm khẽ hút, từ trên người nó tuôn ra lực lượng cực kỳ đáng sợ quỷ dị, dường như miệng rộng tạo thành một cái hố đen khủng khiếp, sinh ra lực hút cực lớn.

Cái gì?!

Hạ Bình cũng hết hồn rồi, bởi vì hắn cảm nhận được thời điểm khi mà Phệ Hồn thú xuất ra một chiêu này, thân thể của hắn phảng phất sinh ra hấp lực cực kỳ đáng sợ, chuyên môn nhắm vào linh hồn.

Chỉ tốn công sức trong nháy mắt, hắn cảm giác được linh hồn của mình dường như cũng sắp bị hút rời khỏi thân thể, bị con Phệ Hồn thú này thôn phệ triệt để, trở thành đồ ăn trong bụng của đối phương.

Đây cũng là năng lực chính thức khủng khiếp của Phệ Hồn thú—— cướp đoạt linh hồn