Đứng lãnh thưởng trên đài.
Lúc này, thành chủ thành Nhật Nguyệt Hầu Hán Dương, còn có một đám vương giả đều đứng ở nơi này, bọn hắn nhìn Hạ Bình đi tới biểu lộ hết sức hòa ái, giống như là nhìn hậu bối mình.
“Chúc mừng đạt được quán quân, quả nhiên là thiếu niên anh hùng, tương lai nhân loại cũng phải dựa vào những người trẻ tuổi các ngươi được rồi.” Hầu Hán Dương mỉm cười, nhìn Hạ Bình.
Hạ Bình tiến lên, khiêm tốn nói: “Không không không, bất quá là vận khí tốt mà thôi, cùng tiền bối so sánh, ta cái gì cũng không phải, nếu như không phải đám vương giả bọn họ trả giá cực lớn cố gắng trả một cái giá lớn, ở Vân Tiêu giới đánh ra một mảnh tương lai, thắng được một vùng lãnh địa làm nhân loại mở mày mở mặt, làm sao có nhân loại chúng ta an cư lạc nghiệp hôm nay.”
“Ta có thành tựu lần này, tất cả đều là nhờ đám tiền bối bọn họ.”
Vẻ mặt hắn chính nghĩa lẫm nhiên.
Phụ cận phóng viên thấy một màn như vậy, đều có hơi muốn ói, dối trá, tiểu tử này thật sự là quá dối trá rồi, trước kia cái thằng này cũng không có khiêm nhường như vậy, quả thực cuồng vọng đến không biên giới.
Hiện giờ gặp được vương giả, lại điên cuồng vuốt mông ngựa như vậy, hoàn toàn không có một chút tiết tháo, làm cho người ta khinh thường!
Vì sao da mặt của cái thằng này lại dày như vậy, chẳng lẽ cũng không hiểu cái gì gọi là xấu hổ sao?!
“Không sai không sai, thiên phú tốt, lại khiêm tốn ít có, lo gì tương lai ?” Hầu Hán Dương cười cười ha ha, đánh giá đối với Hạ Bình thì càng cao, đó là một hậu sinh vãn bối không tệ, đáng giá tài bồi.
Những vương giả khác cũng gật gật đầu, hết sức hài lòng, khó được nhìn thấy một người hậu bối khiêm tốn như thế, thắng được trận đấu, vậy mà cũng không kiêu ngạo, thật sự là khó được.
Lừa đảo, đây là lừa đảo ah! Không nên bị lừa!
Một đám khán giả trên đài đều hận không thể hô to lên, muốn ở trước mặt vương giả vạch trần gương mặt thật của tiểu tử này, lại để cho hắn công bố đại chúng, vừa rồi cái thằng này cũng không có nói như vậy, loại người con mắt cũng chỉ có nhìn lên trời, làm sao là cái loại người ít nói khiêm tốn này.
Không ít người đều hận đến nghiến răng ngứa đấy, hỗn đản này quả thực cũng là tên gia hỏa hai mặt, gặp người nói tiếng người, gặp quỷ rồi nói chuyện ma quỷ, quả thực cũng là tên tiểu nhân hèn hạ.
“Đúng rồi, trước kia ở thời điểm trận chung kết ngươi xuất ra một môn mâu pháp tuyệt thế, dường như rất là bất phàm, ngươi là từ chỗ nào lấy được?” Có vương giả đột nhiên hỏi.
Những vương giả khác cũng rất là hiếu kỳ với chuyện này, cái môn mâu pháp này cực kì khủng khiếp, tựa hồ ẩn chứa thần uy, dù cho đối với vương giả cũng có được xúc động rất lớn.
Hạ Bình nói: "Là lấy được từ chuôi Địa Ngục chi thân mâu này, dường như là sau khi trở thành chủ nhân của Địa Ngục chi mâu,
Yêu cầu đạt tới cấp độ nào đó, mới lấy được truyền thừa."
“Tựa hồ ở trên còn tăng thêm cấm chế rồi, dù cho muốn cho ta nói như thế nào tu luyện đấy, cũng không cách nào nói ra.”
Truyền thừa ở trên Bảo khí?!
Nghe nói như thế, phần đông vương giả đều bừng tỉnh đại ngộ, khó trách môn mâu pháp này mạnh mẽ như thế, thì ra là truyền thừa võ học ở trên bảo khí, trên thực tế việc này cũng rất thông thường.
Một ít đại năng quán thâu trên bảo khí võ học suốt đời của chính mình, để cho kẻ kế tục đạt được, chỉ có đạt được bảo khí thừa nhận, mới có tư cách đạt được truyền thừa.
Nhưng mà loại truyền thừa này thường thường có cấm chế, ngoại trừ người thừa kế, ai cũng không cách nào học được.
Hơn nữa thường loại truyền thừa võ học này, còn cần cùng lực lượng bảo khí phối hợp, như vậy mới có thể làn cho lực lượng võ kỹ đạt được phát huy thật lớn, sau khi không có bảo khí, đoán chừng uy lực sẽ hạ xuống rất lớn.
Nghĩ tới đây, bọn hắn lập tức cũng đối với môn mâu pháp này không hứng thú nhiều lắm rồi.
“Đúng rồi, đây là ban thưởng thiên tài chiến lần này, ngươi nhìn kỹ xem.” Bỗng nhiên trong lúc đó, Hầu Hán Dương từ trên người lấy ra một cái chuông lục lạc màu vàng, cứ đặt ở trên tay như vậy.
Đồng thời một đạo màn sáng năng lượng, đều ngăn cách hình ảnh bốn phía ra người phương nào cũng không thể nhìn tình cảnh ở đây, bởi vì đây là sự kiện tuyệt mật, không công bố ra ngoài.
“Đây là bảo khí gì?” Hạ Bình nhìn sang, thoáng cái cũng nhìn ra cái chuông lục lạc màu vàng này rất là bất phàm, dường như ẩn chứa không thể lực lượng tưởng tượng nổi, có thể vặn vẹo tinh thần.
“Quả nhiên thật tinh mắt, đây là bảo khí Nhiếp Hồn Linh!”
Hầu Hán Dương mỉm cười, hắn nhẹ nhàng lắc chuông lục lạc, lập tức cũng đã phát ra một hồi thanh âm thanh thúy dễ nghe, rung động leng keng leng keng, thoáng chốc truyền đến bốn phía.
Cái gì?!
Bỗng nhiên trong lúc này, nghe được loại thanh âm này, Hạ Bình lập tức cũng cảm thấy tinh thần hoảng hốt một trận, cảm giác dường như mình đi vào một cái thế giới đào hoa, chung quanh đều xuất hiện rất nhiều mỹ nữ tuyệt thế không có mặc quần áo, các nàng đều dường như cũng lộ ra một bộ dáng mặc anh ngắt lấy, sắc đẹp hoa nhường nguyệt thẹn.
Nhưng mà một giây sau, sâu trong linh hồn của hắn dường như tuôn ra một cỗ lực lượng hỏa diễm, có thể đốt cháy tất cả, sâu trong cơ thể vang lên một tiếng kêu to, chấn động mặt đất.
Lúc này, hoàn cảnh xung quanh cũng lập tức vỡ tan, như là thủy tinh vỡ vụn ra, rung động loảng xoảng, rất nhanh Hạ Bình cũng khôi phục nguyên trạng, phát hiện ảo cảnh ở bốn phía biến mất, chính mình cũng trở lại đứng ở trên đài lãnh thưởng.
“Chuyện gì xảy ra?”
Con mắt Hạ Bình lộ ra một tia sáng ngời, vừa rồi dường như thế giới thật sự mới đi qua thời gian một giây, vấn đề là hắn cảm thấy mình ở một thế giới khác cũng đi qua hơn 10' sau.
Nếu như địch nhân thừa dịp thời điểm tinh thần hắn hoảng hốt công kích, đoán chừng hắn cũng chết hết vài chục lần.
“Vậy mà thời gian mới chỉ trôi qua một giây cũng giãy giụa lực lượng Nhiếp Hồn Linh rồi, thật sự là lợi hại, xem ra lực lượng linh hồn của ngươi cũng cường đại đến quá mức.” Hầu Hán Dương cũng là vô cùng kinh ngạc, vốn dựa theo ý nghĩ của hắn, Hạ Bình ít nhất trầm mê hơn 10' sau, mới có thể triệt để tỉnh táo lại, hoặc là căn bản sẽ không thanh tỉnh, cần hắn động thủ đánh thức mới được.
Nhưng bây giờ Hạ Bình vậy mà dựa vào lực lượng của mình nhảy ra khỏi ảo cảnh, vậy thì không phải chuyện đùa rồi.
“Lợi hại.”
“Xem ra tư chất quả nhiên ưu tú.”
“Tư chất võ đạo kinh người, lực lượng linh hồn cũng không phải chuyện đùa, ít nhất là hơn gấp 10 lần người bình thường.”
“Hi vọng Tấn chức vương giả lớn hơn không biết bao nhiêu so với những võ giả khác.”
“Đây là hạt giống vương giả, phải bồi dưỡng thật nhiều.”
“Xem ra tương lai nhân loại chúng ta cũng có thể có thể xuất hiện một vô địch vương giả.”
Những vương giả khác cũng là hết sức kinh ngạc, con mắt nhìn Hạ Bình càng thêm nóng hừng hực rồi, không còn là biểu lộ nhìn hậu bối, mà là nhìn người trong cùng thế hệ, tâm tính lập tức cải biến không ít.
“Đây là lực lượng Nhiếp Hồn Linh sao?” Hạ Bình hiếu kỳ hỏi.
Hầu Hán Dương gật gật đầu: “Đúng, Nhiếp Hồn Linh có thể chế tạo ảo giác tinh thần, thậm chí có thể trực tiếp công kích bản chất linh hồn người, lực lượng bảo khí như vậy không phải chuyện đùa, nếu như có thể lợi dụng thích đáng, nhất định có thể phát huy tác dụng thật lớn.”
“Vốn bảo khí như vậy cho dù là vương giả cũng thèm thuồng, bất quá vì ban thưởng hậu bối, lần thiên tài chiến này mới đem ra, hi vọng ngươi không để cho chúng ta thất vọng.”
Hắn nói lời thấm thía.
“Đã hiểu thưa thành chủ, cam đoan sẽ không làm cho ngươi thất vọng.” Hạ Bình vỗ vỗ lồng ngực, biểu thị mình tuyệt đối sẽ không để cho đối phương thất vọng, hơn nữa sẽ lợi dụng thích đáng.
“Đương nhiên, lần này ban cho quán quân bảo khí, là quan trọng nhất chính là để cho ngươi ở chiến trường Thiên Yêu bảo vệ tánh mạng.”
Hầu Hán Dương trầm giọng nói: “Một khi trở thành quán quân, lập tức sẽ trở thành cái đích cho đám yêu quái kia nhằm vào, mỗi một lần quán quân đều lọt vào đám yêu quái bọn chúng đánh lén điên cuồng, cửu tử nhất sinh.”
“Ngươi phải cẩn thận một chút.”
Bảo vệ tánh mạng?!
Hạ Bình hết sức im lặng, thì ra ban cho bảo khí, không chỉ có là vì ban thưởng cho hậu bối, hơn nữa quan trọng nhất là có thể ở chiến trường Thiên Yêu trên bảo vệ tánh mạng, xem ra đạt được quán quân, cũng chưa chắc là một chuyện tốt.
Bất quá dù cho biết rõ những chuyện này, hắn cũng muốn đạt được quán quân, dù sao có thể nhận được một món bảo khí, chuyện như vậy cũng không quá đáng, đó là bảo vật có tiền cũng không mua được.