TRUYỆN FULL

[Dịch] Thần Cấp Đại Ma Đầu

Chương 634: Có Chơi Có Chịu

“Thắng, Hạ Bình vậy mà thắng?!”

Một khán giả trợn mắt há hốc mồm, trước kia Hạ Bình cũng đã chiếm cứ hạ phong, thế nhưng mà bỗng nhiên trong lúc này tiểu tử này tấn thăng đến Võ sư tầng tám, lâm trận đột phá, cho tới bây giờ cũng đã chuyển bại thành thắng, triệt để đánh tan Phượng Cầu Đạo.

Biến hóa trong lúc này thật sự là quá nhanh quá nhanh, làm cho bọn hắn cảm thấy không kịp phản ứng.

“Đang nói giỡn sao, Phượng Cầu Đạo vậy mà thua?”

“Đường đường Võ sư tầng chín đỉnh phong, có được huyết mạch bất tử phượng hoàng, thậm chí còn có bảo khí Tử Kim phiến, vậy mà cũng có thể thất bại?!”

“Không có cách nào, tiểu tử này quả thực cũng là yêu nghiệt, không thể đoán theo lẽ thường!”

“Vậy mà ở trong trận đấu đột phá đến Võ sư tầng tám, quá mức khoa trương.”

“Không thể không phục, thật sự là hắn là có lực lượng trấn áp càng khôn.”

“Quán quân, hoàn toàn xứng đáng.”

Rất nhiều khán giả đều cảm khái, trong bọn hắn trước kia đích thật là có người không phục Hạ Bình, nhưng đã đến hiện giờ cũng không khỏi không phục, ngay cả Phượng Cầu Đạo cũng thua, bọn hắn còn có biện pháp nào.

Ở trên lôi đài cũng không có cách nào lừa gạt..., chỉ có thuần túy dựa vào thực lực, mà Hạ Bình cũng đã chứng minh chính mình có thực lực đoạt giải quán quân, người không phục đều bị đào thải.

“Đã xong đã xong, lần này triệt để xong đời.”

Ngay trong tích tắc hệ thống tuyên bố Hạ Bình chiến thắng, trên khán phòng một tên đệ tử hạch tâm lập tức xụi lơ ở trên chỗ ngồi, sắc mặt trắng bệch đến như là một trương giấy trắng, suy yếu vô lực.

Bởi vì Hạ Bình chiến thắng cũng biểu thị bọn hắn thua đổ ước với Thu Tuyết, và đổ ước với Phùng Hòa Đường cũng thua, không chỉ thua bảo vật quý giá nhất trên người, ngay cả tiền tài cũng tổn thất hơn phân nửa.

“Ăn gian, tiểu tử kia nhất định là ăn gian, nếu không làm sao có thể sẽ lâm trận đột phá, chiến thắng Phượng Cầu Đạo, ta yêu cầu bên chủ sự quản lý giải thi đấu lập tức tra rõ, tra rõ tiểu tử kia có cắn thuốc hay không!”

Có đệ tử hạch tâm kêu to lên, vô cùng điên cuồng, bởi vì lần đổ ước này hắn chơi lớn, vay ngân hàng hết mấy chục tỷ, hiện giờ thua toàn bộ, căn bản hắn không cách nàotrả lại, đây quả thật là táng gia bại sản.

Có thể nghĩ, hiện tại hắn phẫn nộ cỡ nào, trong lỏng ngay cả muốn làm thịt Hạ Bình đều nghĩ đến.

“Đúng vậy, thật chắc chắn là ăn gian.”

"Trước kia hay là Võ sư tầng bảy, hiện tại cũng đã Võ sư tầng tám rồi, trong chuyện này không có gì không có chuyện bí mật phía sau màn cũng không ai tin."

“Lái phi thuyền cũng không có tốc độ tu luyện nhanh như hắn.”

“Lập tức tra rõ tiểu tử này một phen, cam đoan có thể tìm được rất nhiều chứng cớ phạm tội.”

“Ta không phục, làm cho tiểu tử kia chiến đấu lại với Phượng Cầu Đạo một lần.”

Bọn người Hoắc Cương đều nghiến răng nghiến lợi, ở trên khán phòng gào thét, hi vọng ban tổ chức thi đấu có thể làm cho Hạ Bình chiến đấu lại một trận, tốt nhất cũng là phán định Hạ Bình thua trận đấu.

“Hoắc Cương, Tào Chính Bân!”

Thu Tuyết nhàn nhạt nhìn đám người này: “Các ngươi tựu đừng ở chỗ này mất mặt xấu hổ rồi, thua cũng đã thua, còn ở nơi này càn quấy, cách làm như vậy sẽ chỉ làm người khác xem thường các ngươi.”

“Chẳng lẽ nhân phẩm có chơi có chịu các ngươi cũng không có sao?”

Nàng cũng không sợ bọn này đệ tử hạch tâm quỵt nợ, bởi vì cảm đám đã cùng nhau công chứng đổ ước này, đem bảo vật của hai bên đều đặt ở trong bảo khố của ngân hàng, một khi phân ra thắng bại, có thể từ bảo khố đạt được những bảo vật này.

Cho nên những đệ tử hạch tâm này dù cho muốn đổi ý cũng khó có khả năng, bởi vì những bảo vật này đã sớm không trên tay bọn họ.

“Ngươi!”

Bọn người Hoắc Cương nghiến răng nghiến lợi, sắc mặt hết sức khó coi, nhưng mà lời gì cũng nói không nói được, bởi vì lần này bọn hắn đích thật là thua, mà là còn là thất bại thảm hại.

Kết quả cũng đã đưa ra, lại thi đấu một trận nữa, đó là chuyện không có khả năng, dù cho tính toán bọn họ là vương giả, cũng không cản trở được kết quả trận đấu lần này, tiếp tục nháo nữa, gây ra phiền toái cũng chỉ là bọn hắn gánh chịu.

“Thu Tuyết, lần này coi như vận khí ngươi tốt, lần sau ngươi cũng không có vận khí tốt như vậy.” Đao Bạch Lan hừ lạnh một tiếng, nàng bắt đầu lập tức từ trên chỗ ngồi, cũng không quay đầu lại, liền xoay người bỏ đi.

Dường như nàng không muốn tiếp tục đứng ở gẫn những kẻ thất bại này.

“Thu Tuyết, lần này ngươi thế nhưng mà kiếm một khoản lớn, thật sự là hâm mộ a.” Tô Mị hết sức hâm mộ, hiện giờ đã nhận được nhiều bảo vật của đệ tử hạch tâm như vậy, quả thật cũng là một đêm phất nhanh.

Dù cho nàng là thành viên dòng chính Tô gia, nhưng mà cũng rất khó tìm được nhiều bảo vật như vậy, chớ đừng nói chi là có vài món bảo vật dù cho có tiền cũng không mua được, giá trị liên thành.

“Đi thôi.”

Thu Tuyết không nói gì, quay người lập tức rời đi, Tô Mị cũng đi theo.

Mà trên khán phòng, cũng chỉ còn lại có đệ tử hạch tâm Hoắc Cương và đồng bọn sắc mặt tái nhợt, bọn hắn nắm chặt nắm đấm móng tay cũng đâm sâu vào trong lòng bàn tay, thẩm thấu ra lượng lớn máu tươi, đau đớn tận xương.

Tíc!

Trên lôi đài, Hạ Bình máy truyền tin cũng vang lên một hồi thanh âm, hắn mở ra xem xét, lập tức cũng nhìn thấy tài khoản ngân hàng chính mình tăng lên bảy trăm bảy mươi tỷ đồng liên bang.

Hiển nhiên, ngân hàng phán định hắn đã lấy được thắng lợi, cũng thắng cược, đương nhiên tiền cũng đã chuyển tới tài khoản hắn.

Cho tới bây giờ, tổng ngạch ngân hàng của hắn đã đạt đến một mười ngàn năm trăm bốn mươi tỷ, số tiền như vậy nói ra đoán chừng cũng hù dọa ngất một đám người, tài sản này đủ để so sánh được với toàn bộ tài sản của một đại gia tộc.

Có thể nói, hiện giờ một mình Hạ Bình chính là một gia tộc, nói là phú khả địch quốc cũng không phải là quá đáng.

Vèo vèo vèo!!

Đúng vào lúc này, dưới lôi đài lập tức vọt đến một đám phóng viên, toàn bộ Vân Tiêu giới, trên trăm hãng truyền thông, vài trăm phóng viên tin tức, đều ùa lên, vây quanh Hạ Bình đến chật như nêm cối.

Đồng thời đạo diễn, nhiếp ảnh gia, nhân viên ánh sáng, microphone v.v… và lung tung đủ loại nhân viên kỹ thật toàn bộ xuất hiện, hiện giờ Hạ Bình được vạn người chú mục, gần như toàn bộ ánh mắt của mọi người đều tập trung ở trên người hắn.

“Hạ tiên sinh, chúc mừng ngươi giành được quán quân thiên tài chiến.”

“Nghe nói ngươi là quán quân nhỏ tuổi nhất thiên tài chiến từ trước đến nay, đã phá vỡ ghi chép trong lịch sử.”

“Hạ tiên sinh, không biết ngươi đối với chuyện giành được quán quân lần này có ý kiến gì không?”

Không ít phóng viên đều đem microphone đưa tới, điên cuồng phỏng vấn.

“Rất vinh hạnh, cũng thật cao hứng.”

Hạ Bình hiên ngang lẫm liệt nói: “Việc này đầu tiên muốn cảm tạ cha mẹ của ta, nếu như không phải bọn hắn sinh ra ta, cũng sẽ không có ta hiện giờ, đây là công ơn nuôi dưỡng, cả đời khó có thể báo đáp.”

“Tiếp theo ta muốn cảm tạ thầy cô giáo trong trường học, nếu như không phải bọn hắn dốc lòng dạy bảo, huấn luyện nghiêm khắc, cũng sẽ không có ta hiện nay có căn cơ võ đạo vững chắc như vậy, tiến bộ thần tốc.”

“Ta muốn cảm tạ địch nhân của ta, không phải bọn hắn cạn tào ráo máng, ác ý quấy rối, ta cũng sẽ không tiến bộ nhanh như vậy, cũng sẽ không có động lực tiếp tục trở nên mạnh mẽ hơn.”

“Đúng rồi, ta còn muốn cảm tạ bằng hữu của ta, bọn hắn trợ giúp cho ta rất lớn...”

“Đồng thời ta còn muốn cảm tạ hàng xóm của ta, bọn hắn vì ta bỏ ra rất nhiều...”

“Cũng muốn cảm tạ rất nhiều bạn gái của ta, các nàng dạy bảo ta trách nhiệm thân là nam nhân, cũng cho ta trở thành nam nhân chân chính.”

...

“Đến cuối cùng, ta còn muốn bổ sung ba điểm...”

Hắn lưu loát nói một tràng, trọn vẹn nói nửa giờ, cũng không biết cảm tạ bao nhiêu người rồi.

Nghe được Hạ Bình vậy mà còn muốn bổ sung ba điểm, phóng viên ở đây khuôn mặt đều tái xanh rồi, lập tức đánh gãy lời nói của tiểu tử này, bằng không còn để hắn đọc diễn văn, đoán chừng phải tiêu hao một giờ.

“Hạ tiên sinh, về phần cảm tạ, chúng ta sau này hãy nói a.”

Một cái phóng viên vội vàng đánh gãy lời nói của Hạ Bình lập tức nói: “Chúng ta cũng là muốn biết một ít những việc khác, ngươi phải chăng có thể trả lời?”

“Được rồi, ngươi hỏi đi.” Hạ Bình có chút đáng tiếc, hắn vẫn chưa thỏa mãn, bất quá cũng không có ngăn cản.