TRUYỆN FULL

[Dịch] Thần Cấp Đại Ma Đầu

Chương 426: Nhất Định Phải Tra Rõ

Khi Vân Vụ sơn mạch hoàn toàn đóng lại, ngoại trừ học sinh chết ở bên trong ra, phần lớn đều đi ra ngoài, chẳng qua cũng gần như là người người bị thương, khí tức đều vô cùng suy yếu.

“Cái gì? !”

Một người giáo viên của Chiến Thần Học Viện bỗng nhiên hét lớn: “Ngươi nói Nhiếp Chấn chết ở bên trong sao? Còn bị một người tên là Võ Vô Địch tự tay giết chết? !”

“Người nào? Tên Võ Vô Địch kia rốt cuộc là người nào, làm sao có gan lớn như vậy? !”

Hắn gào thét một tiếng, giận không kềm được, bởi vì Nhiếp Chấn thế nhưng là phần tử tinh anh trong Chiến Thần Học Viện bọn họ, được khen là Vương Giả trong tương lai, nhân vật như thế là đối tượng được trường học chú ý trọng điểm.

Chứ đừng nói chi là hắn xuất thân từ Nhiếp gia, là con cháu của Lang Vương Nhiếp Vô Đạo, hạng nhân vật này chết đi, cũng không biết sẽ tạo thành gợn sóng bao lớn, khiến cho bao nhiêu người tức giận.

“Không thể nào, ngay cả Nhiếp Chấn cũng chết ở bên trong, hơn nữa còn bị người giết sao?”

“Kẻ sát nhân tên là Võ Vô Địch, tiểu tử này rốt cuộc có lai lịch gì?”

“Chưa từng nghe qua, người học sinh này cho đến bây giờ ta cũng chưa từng nghe qua, cũng không biết nhô ra từ nơi nào.”

“Thật là ngoan độc a, ngay cả Nhiếp Chấn cũng dám giết, hắn đây là điên rồi sao?”

“Giết người trong Vân Vụ sơn mạch, đó là không phạm pháp, dù sao trước khi đi vào đã ký giấy sinh tử.”

“Tuy không phạm pháp, nhưng Nhiếp gia sẽ để ý tới chuyện này sao? Người của bọn hắn chết, sợ rằng người người đều sẽ nổi điên.”

“Bất kể tên Võ Vô Địch kia có lai lịch gì, tóm lại hắn nhất định sẽ bị Nhiếp gia đuổi giết.”

Rất nhiều người giáo viên nghị luận ầm ĩ, bọn họ cũng bị tin tức Nhiếp Chấn bị giết chết này hoàn toàn dọa sợ, đánh chết bọn họ đều không nghĩ tới cường giả cấp bậc như Nhiếp Chấn lại bị người giết chết.

Hơn nữa đối phương còn là một tên tiểu nhân vật không có danh tiếng gì, cái này thì càng thêm không thể tưởng tượng nổi.

“Võ Vô Địch, đứng ra, lập tức đứng ra cho ta.”

Một giáo viên của Chiến Thần Học Viện giận quát một tiếng: “Dám giết Nhiếp Chấn, ngươi đây là điên rồi sao? Có biết đây là trọng tội hay không, toàn bộ Vân Tiêu giới đều không giữ được ngươi biết không? !”

Hắn căm tức nhìn bốn phía, cố gắng tìm tới Võ Vô Địch.

Nhưng mà học sinh ở nơi này rất nhiều, cũng không chỉ là những đại học nhất lưu như Viêm Hoàng Đại Học, Chiến Thần Học Viện, Thiên Thần Đại Học cùng Hắc Bạch Học Viện, còn có rất nhiều sinh viên cửa đại học nhất lưu khác.

Những học sinh này cộng lại, ít nhất cũng có mấy trăm ngàn người.

Muốn tại chính giữa nhiều học sinh như thế, tìm ra một tên hung thủ, độ khó không thấp hơn mò kim đáy biển.

Những học sinh khác đều trố mắt nhìn nhau, ánh mắt lấp lóe, đánh giá đồng bạn chung quanh, cố gắng tìm tới người nào mới thật sự là Võ Vô Địch, nhưng mà mặc cho bọn họ tìm như thế nào, cũng không cách nào tìm tới vị trí chỗ đứng của Võ Vô Địch.

“Điều tra kỹ, lập tức điều tra kỹ toàn bộ học sinh.”

“Người dám giết Nhiếp Chấn, bất kể là ai, đều cần phải nghiêm trị, mạnh mẽ xử phạt.”

“Bắt đầu đi, cách ly điều tra từng người, nhìn một chút ai to gan như vậy, thậm chí ngay cả Nhiếp Chấn cũng dám giết, thật là không muốn sống nữa.”

“Không tra ra hung thủ là ai, các ngươi một tên cũng đừng nghĩ đi.”

Từng tên giáo viên của Chiến Thần Học Viện nhảy ra ngoài, sắc mặt âm trầm tới cực điểm, đen như mực tàu, trên người tản mát ra khí tức lạnh lẽo, ánh mắt giống như chim ưng nhìn chằm chằm học sinh chung quanh.

Bọn họ đều lộ ra bộ dáng như không đem toàn bộ học sinh điều tra kỹ một phen, cũng sẽ không từ bỏ ý đồ.

“Đi thôi.”

Một giáo viên của Viêm Hoàng Đại Học lười để ý đám giáo viên của Chiến Thần Học Viện này, phân phó sinh viên của Viêm Hoàng Đại Học rời đi, hắn thế nhưng mà không có hứng thú trợ giúp Chiến Thần Học Viện tìm ra hung thủ, cũng không có cái nghĩa vụ này.

Hơn nữa bất kỳ chuyện gì xảy ra ở Vân Vụ sơn mạch, đều do chính mình phụ trách, dù sao cũng đã ký giấy sinh tử.

Nếu như chết đi một học sinh, cũng phải lao sư động chúng điều tra kỹ một người, như vậy cực kỳ phiền toái.

Bây giờ Nhiếp Chấn chết, chẳng qua vì hắn là người Nhiếp gia, có quyền thế ngút trời, cho nên mới dẫn tới tức giận, nếu như một học sinh bình thường bị Nhiếp Chấn tự tay đánh giết thì sao? Ai sẽ để ý tới.

Người nhà của học sinh đó cũng chỉ có thể cắn nát hàm răng, nuốt vào trong bụng mình, không thể làm gì, thậm chí còn sẽ bị Nhiếp gia cắn ngược, nói là cố tình gây sự.

Vèo vèo vèo! ! !

Nghe được những lời này, học sinh Viêm Hoàng Đại Học tại chỗ cũng hành động, đi lên Siêu Cấp Chiến Hạm thuộc về trường học của mình.

Hạ Bình cũng ở trong rất nhiều học sinh, sắc mặt rất là bình tĩnh.

“Các ngươi!” Đám giáo viên của Chiến Thần Học Viện giận điên lên, bọn họ hoàn toàn không nghĩ tới người của Viêm Hoàng Đại Học lại không nể mặt đến như vậy, căn bản là không nhìn đến sự hiện diện của bọn hắn, trực tiếp rời đi.

Nhưng mà đây cũng là chuyện bình thường.

Mặc dù Nhiếp gia lợi hại, nhưng mà gia tộc Vương giả có thể sánh bằng Nhiếp gia trong Vân Tiêu giới vẫn có, cũng không phải là một nhà độc đại.

Hơn nữa quan hệ giữa Nhiếp Gia cùng Chiến Thần Học Viện không cạn, có lợi ích gắn kết, không có nghĩa là quan hệ với Viêm Hoàng Đại Học cũng rất tốt, đối với một người không quan trọng này, bọn họ căn bản cũng không có nghĩa vụ phải trợ giúp.

Chớ đừng nói chi là, còn chủ động giúp đỡ đối phương tìm hung thủ, đây là chuyện không có khả năng.

Quan trọng nhất là, nếu như hung thủ là học sinh của trường mình thì sao, đến lúc đó làm sao bây giờ, chẳng lẽ còn phải đem học sinh trong trường mình giao ra hay sao? !

Thấy loại tình huống này, những Đại Học khác cũng bắt đầu hành động, đều rối rít rời đi, không để ý đến cơn giận của Chiến Thần Học Viện, đều là từng người nhanh nhanh rời đi, coi bọn hắn như không khí.

“Những người của Chiến Thần Học Viện này điên rồi.”

“Còn muốn tra kỹ từng tên học sinh, cho rằng mình là ai, cảnh sát Liên Bang cũng không dám làm như vậy.”

“Phỏng chừng bình thường cuồng vọng tự đại đã quen, cho rằng người nào cũng phải nghe mình.”

“Viêm Hoàng Đại Học, Hắc Bạch Học Viện, Thiên Thần Học Viện, trường học nào thua bọn hắn chứ? ! Còn muốn tức giận sai sử, điều tra kỹ mỗi học sinh, thật không biết trong đầu rốt cuộc nghĩ thế nào.”

“Nhiếp Chấn chết thì cũng đã chết rồi, đối với Chiến Thần Học Viện thì là tổn thất nặng nề, nhưng đối với thế giới nhân loại mà nói tính là gì, thiên tài như vậy mặc dù ít, nhưng cũng không phải động vật quý hiếm.”

“Hắc hắc, Vương giả tương lai sao? Cái này nói ngược lại êm tai, không trưởng thành đến độ cao như vậy, cũng chỉ là trẻ sơ sinh thôi. Vì một tên tiểu bối, còn muốn làm lung lay quy củ nhiều năm của Vân Vụ sơn mạch, coi như Lang Vương Nhiếp Vô Đạo cũng không có tư cách này.”

“Con cháu Vương giả? Chết cũng đại biểu rằng hắn không gì hơn cái này, cho dù bây giờ không chết, sớm muốn cũng sẽ bị Yêu Ma giết thôi.”

“Đi thôi, ta lười để ý đám Chiến Thần Học Viện điên khùng này, để cho bọn họ thanh tỉnh một chút, cái thế giới này còn chưa đến phiên bọn họ chúa tể, muốn chỉ chỉ trỏ trỏ trường học của chúng ta, còn kém xa lắm.”

Rất nhiều giáo viên các trường Đại Học liên tục cười lạnh, hướng về đám người Chiến Thần Học Viện châm chọc, giống như nhìn người điên, căn bản không để ý tới yêu cầu của đám người này.

“Mấy tên khốn khiếp này!”

Sắc mặt các thầy giáo của Chiến Thần Học Viện lúc trắng lúc xanh, khó coi tới cực điểm, bọn họ đã quen hoành hành ngang ngược trong trường học của mình, cho rằng hét lớn một tiếng, rất nhiều người phải nghe bọn hắn.

Nhưng mà những trường học này làm sao lại tuân theo, nói êm tai một chút, có lẽ người khác còn sẽ suy tính, nhưng mà bây giờ thái độ bọn hắn cứng rắn như thế, thật giống như chỉ huy thuộc hạ của mình, người nào chịu được.

Ngược lại mọi người đều là nhân vật cùng cấp bậc, không nghe lời ngươi, chẳng lẽ ngươi còn có thể cắn bọn họ hay sao? !