Nghĩ tới khả năng này, bọn người Mục Hạo Nhiên đều cảm thấy vô cùng bực bội, bọn họ hao phí trăm cay ngàn đắng, không biết ẩn nhẫn bao lâu, mới có thành tựu như hôm nay.
Hơn nữa sau khi đi vào Vân Vụ sơn mạch, bọn họ cũng không biết kinh lịch bao nhiêu, hao phí lượng lớn tinh lực, gặp phải nguy hiểm, tìm tòi bảo vật, nhưng mà cũng không có đạt được thu hoạch lớn gì.
Thế nhưng tiểu tử này ngược lại tốt rồi, tùy tiện tiến vào Vân Vụ sơn mạch, thế mà liền đạt được bảo vật, thậm chí còn một hơi đột phá cảnh giới Võ Sư, có thể ngồi ngang hàng cùng những học sinh cũ bọn hắn.
Cho dù tiểu tử này không lấy được Sinh Mệnh Chi Thủy, nhưng lấy được linh dược thần bí kia cũng đã quá đủ rồi.
“Liên quan tới các ngươi cái rắm.”
Hạ Bình đứng chắp tay, nhàn nhạt nói: “Nói thật nhé, hôm nay ta có thể đạt được tu vi này, tất cả đều là dựa vào khắc khổ tu hành mới luyện tới, luyện võ vào lúc lạnh nhất mùa đông, nóng nhất mùa hè, dựa vào chính là chăm chỉ, hoàn toàn không có đi đường tắt gì.”
“Về phần đạt được kỳ ngộ, được linh dược bí bảo gì, loại tình huống này tuyệt đối không có.”
Khoác lác, lại khoác lác nữa rồi.
Bọn người Tô Cơ đều khinh bỉ nhìn Hạ Bình, nếu như không có kỳ ngộ, không có linh dược trân quý, cho dù là thiên tài, cũng tuyệt đối không có khả năng tiến bộ nhanh như vậy.
Tên khốn này còn thật sự cho rằng tu vi võ đạo là cái gì, là muốn tăng lên liền có thể tăng lên sao? Nếu có thể tin tưởng lời nói của tên này, bọn họ khác gì người ngu đi ra từ bệnh viện tâm thần chứ?
Không nghi ngờ chút nào, tên này tuyệt đối là lấy được linh dược trân quý đến cực điểm, mới có thể có tu vi như hôm nay.
Bây giờ sở dĩ nói như vậy, phỏng chừng là sợ người khác ngấp nghé bảo vật trên người hắn, mới cố ý nói không đạt được linh dược gì, tâm địa gian xảo của tên này, tất cả bọn họ đều nhìn thấu.
Tên này chỉ cần quẩy đuôi, bọn họ cũng biết là hắn muốn đi ị hay đi tiểu.
“Vận cứt chó!”
Nghĩ tới đây, đám người Cư Tử Kiện đều âm thầm chửi rủa một tiếng, ghen tị đến ruột đều xanh, giữa người và người sao lại chênh lệch lớn như thế. Gần như không cách nào tưởng tượng.
Dựa vào cái gì tên hèn hạ vô sỉ khốn khiếp chuyên môn bắt nạt người khác này, bước ra ngoài cửa đều tìm được linh dược ngàn năm, đạt được kỳ ngộ, rơi xuống vách núi đều được đại năng ban cho truyền thừa cường đại.
Mà loại người đàng hoàng giống như bọn họ, tu hành đàng hoàng, nghiêm túc cẩn thận làm người tốt, lại là bảo vật gì cũng không kiếm được, ông trời thật sự là quá không công bằng, quá không hợp lý.
Trong tim bọn họ nguyền rủa Hạ Bình ngay lập tức bị ông trời giáng sét đánh chết, người như vậy ra ngoài không bị sét đánh, mới là không hợp lý a.
“Bớt nói nhảm đi.”
Hạ Bình nhìn chằm chằm đám người Mục Hạo Nhiên, siết quả đấm nói: “Mới vừa rồi các ngươi từng tên đều rất phách lối a, ở chỗ này kêu đánh kêu giết, còn đòi giáo huấn ta, đánh ta sinh hoạt không thể tự lo liệu, mồm rất lớn.”
“Bây giờ các ngươi nói một chút, chuyện này nên giải quyết như thế nào?”
Hắn vô cùng hung tàn nhìn chằm chằm đám người Mục Hạo Nhiên.
Nghe được những lời này, sắc mặt đám người Mục Hạo Nhiên đều trắng bệch, lúc này mới chợt nhớ tới tên trước mắt này đã tấn thăng đến cảnh giới Võ Sư, thực lực không biết mạnh hơn gấp bao nhiêu lần.
Mới vừa rồi ba tên cảnh giới Võ Sư ra tay, đều bị tiểu tử này một tát đánh bay, đánh đến sinh hoạt không thể tự lo liệu, mạnh mẽ đến rối tinh rối mù, đây tuyệt đối là một con thú dữ.
Có thể tưởng tượng được, thực lực người này tăng lên rất nhiều.
Lúc trước khi ở trường học, chỉ là Võ giả Bát Trọng Thiên, cũng đã có thể hoành hành ngang ngược, bây giờ lại tấn thăng đến cảnh giới Võ Sư, đây chẳng phải là có thể nghịch thiên sao?
Người ở chỗ này phỏng chừng không ai có thể là đối thủ của hắn, cùng nhau tiến lên cũng chỉ có thể bị trấn áp hết sạch.
“Ha ha, Hạ học đệ, mới vừa rồi thật ra chúng ta nói đùa thôi, dù sao mọi người đều là bạn học trong Viêm Hoàng Đại Học, đó chính là có tình bằng hữu của bạn cùng trường, chúng ta làm sao lại kêu đánh kêu giết ngươi chứ, làm sao dám kêu gào muốn ngươi sinh hoạt không thể tự lo liệu chứ.” Mục Hạo Nhiên liền cười xòa, cố gắng lừa dối.
“Đúng vậy, đúng vậy, chuyện này thuần túy chính là hiểu lầm.”
“Mọi người đều là bạn học trong Viêm Hoàng Đại Học, vốn không có cừu hận gì, cần gì phải chấp nhất chuyện vừa rồi, ở trên thế giới này không có địch nhân vĩnh cửu, chuyện gì cũng có thể thương lượng giải quyết, dù sao đây là một xã hội hài hòa mà.”
“Không bằng thừa dịp này, mọi người liền biến chiến tranh thành tơ lụa đi.”
“Điều này tốt đấy, ta xem bây giờ cũng là lúc dừng lại xung đột, cái gọi là không đánh nhau thì không quen biết, không mắng là không yêu, về sau chúng ta chính là huynh đệ tốt.”
Rất nhiều học sinh đều kêu lên, muốn hóa giải cừu hận với Hạ Bình, thành huynh đệ tốt.
Sắc mặt Tô Cơ cổ quái, mới đây thôi, những người này vẫn còn kêu đánh kêu giết Hạ Bình, kêu la muốn báo thù, một bộ cùng Hạ Bình có mối thù không đội trời chung, ra vẻ không chết không thôi.
Bây giờ vừa thấy được Hạ Bình tấn thăng đến cảnh giới Võ Sư, người người đều kinh sợ, muốn biến chiến tranh thành tơ lụa.
Không có cách nào, trước đây bọn họ tấn thăng tới cảnh giới Võ Sư, thực lực đại tăng, cho là có thể nghiền ép Hạ Bình, nhưng mà ai có thể nghĩ tới tên Hạ Bình này biến thái như thế, căn bản không nói phải trái, động chút liền đột phá.
Có thể nói bây giờ Hạ Bình đã một bước lên trời, về sau chắc chắn là người thành công, tiếp tục đối kháng, bọn hắn sẽ thua thiệt rất nhiều, bây giờ không kinh sợ, lúc nào mới kinh sợ a.
Cái gọi là hảo hán không ăn thua thiệt trước mắt, từng người trong bọn họ đều là thiên chi kiêu tử, tâm cao khí ngạo, rất ít khi dùng mắt nhìn người, nhưng cũng không phải là ngu xuẩn.
“Trước đó các ngươi cũng không có nói như vậy.”
Hạ Bình liếc một cái: “Ta nghĩ muốn cùng các ngươi biến chiến tranh thành tơ lụa, nhưng mà các ngươi không muốn, còn đòi đánh ta một trận trước rồi nói, còn nói đã quá muộn để giải quyết mâu thuẫn.”
“Bây giờ các ngươi đều thấy ta đột phá cảnh giới Võ Sư, giải quyết mâu thuẫn vẫn chưa muộn sao?”
“Muốn giải quyết mâu thuẫn cũng được, từng người trong các ngươi bồi thường cho ta một trăm ngàn điểm tích lũy, chuyện này coi như thôi.”
Hắn nói ra yêu cầu của mình.
“Một trăm ngàn điểm tích lũy? Tiểu tử ngươi điên rồi, cướp cũng không bằng!” Hai mắt Cư Tử Kiện trừng lớn, ánh mắt nhìn Hạ Bình giống như nhìn thấy người điên.
Cho dù bọn họ đều đã tấn thăng đến cảnh giới Võ Sư, nhưng mà muốn đạt được một trăm ngàn điểm tích lũy, cũng không biết gian nan bao nhiêu, tương đương với hơn phân nửa tài sản của bọn họ.
Muốn bọn họ đem nửa tài sản bồi thường cho tên khốn khiếp này, bọn họ ai mà chịu được, đây căn bản là chuyện không thể nào.
Hạ Bình bỗng nhiên ra tay, đấm ra một quyền, không khí chấn động, giống như mãnh hổ xuất chuồng, tản mát ra kình khí kinh khủng, cực kỳ hoành tráng, có khí thế đánh giết hết thảy.
“Cái gì? !” Cư Tử Kiện sợ hết hồn, lông tơ toàn thân dựng đứng, nhưng mà tốc độ ra quyền của Hạ Bình thật sự là quá nhanh, mắt thường căn bản là không cách nào nắm bắt.
Ầm!
Một tiếng nổ vang vang lên giữa không trung, giống như sấm chớp trong mưa xuân.
Cư Tử Kiện vội vàng không kịp chuẩn bị, cả người liền phải gắng gượng chịu một quyền này, lồng ngực bị đánh trúng, quần áo đều bị chấn động thành nát bấy, toàn thân cao thấp chỉ còn lại một cái quần lót.
Thân thể của hắn bay rớt ra ngoài, liên tiếp đập vỡ mười mấy gốc đại thụ ở xa xa, bay hơn một dặm mới dừng lại.
“Phốc!” một tiếng, Cư Tử Kiện nhịn không được phun ra một ngụm máu tươi, té xuống đất, đã mất lực chiến đấu.
Hắn cảm thấy hoảng sợ vô cùng, chỉ là một quyền, kình khí kinh khủng của đối phương đã xâm phạm phế phủ của chính mình, giống như là bị ngọn lửa thiêu đốt, cho dù vận chuyển khí công, cũng không cách nào đem cỗ chân nguyên dị chủng này trục xuất ra ngoài.