TRUYỆN FULL

[Dịch] Thần Cấp Đại Ma Đầu

Chương 418: Đây Là Người Điên

“Uy lực quá mạnh mẽ!”

Hạ Bình cũng chấn động không gì sánh nổi, sử dụng thanh Xạ Nguyệt Cung này, phỏng chừng hắn đều có thể vượt cấp đánh chết Võ Sư Tam Trọng Thiên, một mũi tên bắn qua, thật là không ai ngăn cản nổi.

Ngay cả thiên kiêu như Nhiếp Chấn đều không chống đỡ được, bị một mũi tên bắn bể đầu, chết không toàn thây.

Chẳng qua một mũi tên này cũng tiêu hao chân nguyên rất lớn, hắn cảm nhận được cả cơ thể mình đều hơi chút suy yếu, thậm chí ngay cả tinh thần lực cũng tiêu hao hơn nửa.

Bởi vì mũi tên này không chỉ riêng là vận dụng chân nguyên mả còn cần tiêu hao tinh thần lực, là một chiêu cực kỳ tiêu hao tinh lực.

“Bây giờ mặc dù tiêu hao rất nhiều, nhưng chẳng qua cũng vì thực lực của ta quá yếu, chân nguyên quá mỏng manh thôi, nếu như tấn thăng đến cảnh giới cao hơn, đạt tới cảnh giới Tông Sư, khi đó phỏng chừng bảo khí cũng có thể tùy ý sử dụng.

Hạ Bình siết chặt quả đấm.

Hơn nữa, thông qua trận chiến này, hắn cũng hơi chút tìm được một tia huyền bí của Xạ Nguyệt Cung, lại căn bản không cần cung tên gì cả, lấy chân nguyên ngưng tụ thành kình khí liền có thể thay thế mũi tên sử dụng.

Thậm chí làm như vậy, uy lực sẽ còn tăng lên rất nhiều, quả nhiên là một kiện bảo khí vô cùng Thần Dị.

“Đúng rồi, trên người tiểu tử này có bảo khí Kim Quang Kính, cũng không thể lãng phí.” Hạ Bình lập tức tiến lên, đem Kim Quang Kính Nhiếp Chấn lưu lại cầm lấy.

Lúc này, chiếc Kim Quang Kính này không có chủ nhân thao túng, đã là ảm đạm không ánh sáng, cùng chiếc gương bình thường không khác gì, nếu như không phải vừa mới nhìn thấy uy lực bùng nổ của nó, đều không cách nào tưởng tượng đây là một kiện bảo khí.

Nhưng mà từ minh văn thần bí chính giữa khung kính, hắn vẫn có thể cảm nhận được một tia khí tức kỳ dị.

“Ừm?”

Hạ Bình quay người lại, lập tức cảm giác được đám học sinh xa xa dường như muốn lại gần, hiện tại chân nguyên trong người hắn tiêu hao hơn nửa, cũng không thích hợp cùng những địch nhân này phát sinh mâu thuẫn.

Nếu là bị bao vây mà nói, chỉ sợ cũng hơi rắc rối.

Hắn lập tức đem chiếc kính này, còn có một ít đan dược còn lại trên người Nhiếp Chấn toàn bộ bỏ vào nhẫn không gian, sau đó thi triển Côn Bằng Bộ, hướng xa xa thoát đi.

Qua mấy hơi thở, hắn liền đi xa mấy cây số, biến mất ngay tại đường chân trời.

Lúc này, học sinh bên cạnh bởi vì nghe được tiếng hét thảm Nhiếp Chấn phát ra, lòng như lửa đốt, không biết xảy ra chuyện gì, liền cắn răng, muốn đến gần nhìn một chút xem sao.

Khi bọn hắn đã xuyên qua cát bụi tràn ngập chung quanh, rốt cuộc đã đến trung tâm khu vực này, bất ngờ liền thấy một cỗ thi thể không đầu nằm trên mặt đất, kế bên thi thể còn vung vãi đầy máu tươi.

“Không, không thể nào, đây, đây là Nhiếp đại ca sao?”

Một học sinh cả người run run, nhìn chòng chọc vào cỗ thi thể trên mặt đất, hắn thật là không dám tin vào hai mắt của mình, Nhiếp Chấn đại danh đỉnh đỉnh trong Chiến Thần Học Viện lại chết.

“Không, không có khả năng, đây tuyệt đối không thể là Nhiếp đại ca, hẳn là tên tạp chũng Võ Vô Địch kia mới đúng.” Một người học sinh căn bản không thể tin sự thật này, lớn tiếng phản bác.

“Đây chính xác là Nhiếp đại ca, không thấy quần áo trên người hắn sao? Trước đó Nhiếp đại ca chính là mặc bộ quần áo này! Hắn đã chết, bị Võ Vô Địch giết chết!”

Có học sinh bên cạnh điên cường kêu to lên, vô tình vạch trần sự thật này.

“A a a, Võ Vô Địch đáng chết, thật là to gan, tên khốn này quá to gan, lại dám giết Nhiếp đại ca, hắn đây là muốn chết a, là muốn chết!”

“Nhiếp đại ca là nhân vật nào, con cháu của Lang Vương Nhiếp Vô Đạo, hắn lại dám giết Nhiếp đại ca, toàn bộ Vân Tiêu giới đều không có chỗ cho hắn dung thân, ai cũng không gánh nổi hắn!”

“Lập tức thông báo cho Chiến Thần Học Viện, lập tức báo cho Nhiếp gia, bẩm báo chuyện này, giết chết Võ Vô Địch.”

“Lại dám giết người trong Vân Vụ sơn mạch, tên khốn này chắc chắn trốn không thoát.”

“Ta nhất định phải giúp Nhiếp đại ca báo thù, giết tên tạp chủng Võ Vô Địch.”

Một đám học sinh đều điên cuồng kêu to lên, người người gào thét, tức giận đến cực điểm, trong tim bọn họ đều vô cùng sợ hãi, Nhiếp Chấn lại bị người giết chết, bọn họ đều không cách nào tưởng tượng được rốt cuộc lửa giận của Lang Vương Nhiếp Vô Đạo sẽ lớn tới mức nào.

Mà những người bọn họ chỉ sợ cũng bị dính líu, không biết sẽ chọc tới phiền toái lớn bao nhiêu.

Vì vậy, mỗi người bọn họ đều cảm thấy vô cùng phẫn hận với Võ Vô Địch, ý muốn giết chết hắn đều có.

... ...

Rất nhanh, tin tức Nhiếp Chấn bị Võ Vô Địch giết chết cũng truyền khắp khu vực trung ương, được vô số học sinh biết tới, đây giống như là một quả bom nặng ký, nhấc lên ngàn tầng sóng lớn.

“Không thể nào, Nhiếp Chấn của Chiến Thần Học Viện lại chết, bị Võ Vô Địch trảm giết, ngay cả đầu đều bị đánh bể, tử trạng vô cùng thảm.”

“Tên Võ Vô Địch này điên rồi, biết Nhiếp Chấn là nhân vật nào sao? Xuất thân trong gia tộc Vương Giả, là con cháu của Lang Vương Nhiếp Vô Đạo, loại nhân vật này mà cũng dám giết, quả là không muốn sống nữa.”

“Một khi Lang Vương Nhiếp Vô Đạo tức giận, đó là muốn Đồ Thành, ai cũng không ngăn cản được hắn.”

“Người điên, tên Võ Vô Địch này là người điên, không thể trêu chọc, chuyện như vậy mà cũng làm được.”

“Không thể đuổi giết hắn nữa, ngay cả Nhiếp Chấn cũng dám giết, còn có ai hắn không dám giết?”

“Quá đáng sợ, Nhiếp Chấn là nhân vật nào, nắm giữ huyết mạch Sói Ba Mắt, còn có rất nhiều lá bài tẩy, như vậy cũng bị giết chết, rốt cuộc tên Võ Vô Địch kia cường hãn đến mức nào?”

Rất nhiều học sinh đều cảm thấy rung động, hoàn toàn bị tin tức này trấn trụ, bọn họ cũng không thể tin nổi Nhiếp Chấn được người xưng là vô địch lại bị giết chết, đầu đều bị đánh bể.

Một ít học sinh vốn còn muốn đuổi giết, cướp đoạt Sinh Mệnh Chi Thủy tên người Võ Vô Địch đều là nhao nhao sợ hãi, cũng không còn dám tiếp tục có ý nghĩ này.

Dù sao ngay cả Thiên Kiêu như Nhiếp Chấn đều chết dưới tay Võ Vô Địch, những người củi mục như bọn họ đi lên, đó chính là chịu chết.

“Võ Vô Địch!”

Cừu Vạn Thiên của Hắc Bạch Học Viện siết chặt quả đấm, ánh mắt lộ ra một tia sáng lạnh, hắn chính là biết Nhiếp Chấn đáng sợ dường nào, một khi mở ra con mắt thứ ba, liền có lực lượng vạn người không thể địch.

Thậm chí trên người hắn còn có lá bài tẩy là bảo khí, trừ phi là Yêu Ma mạnh mẽ xuất thế, nếu không muốn giết chết hắn căn bản không có khả năng, ngay cả Cừu Vạn Thiên hắn cũng không có bản lĩnh này.

Nhưng bây giờ, hết lần này đến lần khác Nhiếp Chấn bị giết, trốn đều trốn không thoát, như vậy liền có chút đáng sợ, chỉ có thể nói lực uy hiếp của tên Võ Vô Địch này đã vượt qua tưởng tượng của hắn.

“Đáng tiếc, lại giết Nhiếp Chấn, đúng là quá ngu.”

Cừu Vạn Thiên lắc đầu một cái, hắn biết tên Võ Vô Địch này không ai có thể cứu, hành động giết Nhiếp Chấn này không cần phải nói cũng biết sẽ gây nên tức giận của Nhiếp gia, đến lúc đó tên Võ Vô Địch này còn trốn đi đâu.

“Lại giết Nhiếp Chấn, tiểu tử khá lắm!”

Thường Bân của Thiên Thần Học Viện khi nghe được tin tức này cũng không nhịn được siết chặt nắm đấm, trước đó bị một quyền của Võ Vô Địch đánh bay, đây coi như là việc nhục nhã nhất của hắn từ khi sinh ra tới nay.

Từ khi nào Thường Bân hắn lại bị coi như là con kiến hôi nhẹ nhàng đánh bay, đối với người nắm giữ huyết mạch Sư Tử Lửa như hắn mà nói, đây quả thực là việc không cách nào tha thứ, nhất định phải trả thù.

Bằng không mặt mũi Thường gia của hắn, đều bị chính mình vứt sạch.

“Phải nhanh chóng tìm tới hắn, giết hắn, nếu không khi Nhiếp gia tìm tới trước, thù này của ta cả đời cũng không thể báo.” Thường Bân siết chặt nắm đấm, hai tròng mắt lộ ra ngọn lửa đáng sợ, tóc vàng bay lên, giống như một đầu Sư Tử.

Hắn long hành hổ bộ, đi tìm tung tích của Võ Vô Địch.