TRUYỆN FULL

[Dịch] Thần Cấp Đại Ma Đầu

Chương 412: Truy Sát!

Sau ba ngày, tại trung ương Vân Vụ sơn mạch.

Không ít học sinh nhận được tin tức, đều hướng tới đỉnh núi chứa Sinh Mệnh Chi Thủy điên cuồng chạy tới, người người đều cố gắng tranh đoạt Sinh Mệnh Chi Thủy, tăng cường tiềm năng thân thể.

Nhưng khi bọn họ sắp đến, lại nhìn thấy từng người học sinh ủ rũ cúi đầu quay trở về.

Có người lập tức hỏi đây là có chuyện gì.

Liền có người bên cạnh trả lời, chỗ ngọn núi chứa Sinh Mệnh Chi Thủy xuất hiện rất nhiều Yêu Ma, số lượng cực kỳ khổng lồ, ít nhất có đến bảy tám chục ngàn đầu.

Thậm chí thực lực của Yêu Ma cũng cực kỳ mạnh mẽ, cảnh giới Võ Sư Tam Trọng Thiên, Tứ Trọng Thiên nơi nào cũng có, thậm chí còn có yêu ma cảnh giới Võ Sư Cửu Trọng Thiên nữa.

Rất nhiều thiên tài đều cố gắng xông vào, nhưng mà đều thảm bại trở về, có một ít còn đem tánh mạng của mình ném vào bên trong, tử thương vô số.

Không ít học sinh dự định liên thủ, nhưng mà đều không có cách nào địch nổi những Yêu Ma kia, ngược lại bị Yêu Ma giết ngược, bọn họ cũng đành phải lui bước, buông tha Sinh Mệnh Chi Thủy.

“Không thể nào, chẳng lẽ ngay cả những thiên kiêu như Cừu Vạn Thiên, Thường Bân lẫn Nhiếp Chấn đều không cách nào lấy được Sinh Mệnh Chi Thủy sao?” Có người cực kỳ hoảng sợ, cảm thấy chuyện này khó mà tưởng tượng nổi.

Có người bên cạnh lắc đầu: “Thực lực đám người Nhiếp Chấn mặc dù cường đại, nhưng cũng chỉ mới bước vào cảnh giới Võ Sư thôi, muốn chống lại Yêu Ma cảnh giới Võ Sư Cửu Trọng Thiên, cũng không biết còn kém xa cỡ nào.”

“Bọn họ đã thử mấy lần, suýt chút nữa bị đám Yêu Ma giết chết, liền tự động chọn lui binh.”

“Thật là vào Bảo Sơn, lại tay không mà về a.”

Hắn vô cùng không cam lòng, tuy cực kỳ khát vọng đạt được Sinh Mệnh Chi Thủy, nhưng mà có nhiều Yêu Ma trấn thủ trong đó như thế ,bọn họ cũng không thể tránh được, cho dù rất nhiều học sinh cùng nhau liên thủ lại, cũng không cách nào công phá.

Hơn nữa hắn vẫn còn trẻ, không muốn bởi vì như vậy mà vứt đi tánh mạng của mình, dù sao bảo vật trên thế giới nhiều vô số, tài nguyên vô hạn, cũng không chỉ có Sinh Mệnh Chi Thủy.

“Thậm chí cường giả đẳng cấp như Nhiếp Chấn cũng không cách nào đạt được Sinh Mệnh Chi Thủy, xem ra lần này bên trong học sinh đi vào Vân Vụ sơn mạch, cũng không người nào có thể đạt được Sinh Mệnh Chi Thủy.” Có người cảm khái nói.

Có người bên cạnh lắc đầu: “Không không không, vẫn là có học sinh lấy được Sinh Mệnh Chi Thủy.”

“Không thể nào, có Yêu Ma cảnh giới Võ Sư Cửu Trọng Thiên trấn thủ, còn có người có thể lấy hạt dẻ trong lò lửa, đoạt thức ăn trước miệng cọp sao? Người nọ có lai lịch gì?” Không ít người đều khiếp sợ, cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.

“Người kia gọi là Võ Vô Địch, nghe nói hắn là người đầu tiên đi vào đỉnh núi kia, đoạt được Sinh Mệnh Chi Thủy.”

“Chẳng qua cũng không phải là hắn vô địch, thực lực vượt xa mọi người, mà là vận khí tốt thôi, khi hắn đi vào trong ngọn núi thì thực lực Yêu Ma cũng không cường đại, vì vậy hắn ung dung đoạt được Sinh Mệnh Chi Thủy.”

“Nghe nói bởi vì tên khốn kia đoạt được Sinh Mệnh Chi Thủy, chọc giận điều gì cấm kỵ, mới khiến cho thực lực đám Yêu Ma kia không ngừng trở nên mạnh mẽ, kết quả xuất hiện đại quân Yêu Ma, khiến cho chúng ta không cách nào tiến vào.”

“Võ Vô Địch đáng chết, tên khốn này ngược lại là ăn một mình, đạt được chỗ tốt còn không nói, vậy mà còn tạo nên hậu quả như vậy, khiến cho chúng ta không cách nào vào trong, cũng không cách nào đoạt được Sinh Mệnh Chi Thủy.”

Không ít người cắn răng nghiến lợi, vô cùng phẫn hận với tên Võ Vô Địch này, nếu như không phải vì tên khốn khiếp này chọc giận cấm kỵ gì đó, khiến cho thực lực Yêu Ma tăng đột biến, bọn họ cũng không đến nỗi nhìn Bảo Sơn trước mặt mà không thể làm gì.

Nếu như Võ Vô Địch ở trước mặt bọn họ mà nói, bọn họ chắc chắn không nói hai lời, liều mạng với hắn.

“Chẳng qua kết quả của tên Võ Vô Địch này tuyệt đối sẽ không dễ chịu, có cái gọi là thất phu vô tội hoài bích kỳ tội.” Có người cười lạnh nói, “Chúng ta nhiều người không đạt được Sinh Mệnh Chi Thủy như vậy, cũng chỉ có một mình hắn lấy được, có thể tưởng tượng hắn sẽ khiến cho bao nhiêu người ghen tị.”

“Nghe nói đã có không ít thiên kiêu muốn tìm tên Võ Vô Địch này tính sổ.”

“Nào chỉ là tính sổ, bọn họ ý muốn giết tên Võ Vô Địch này đều có.”

“Nhiếp Chấn, Cừu Vạn Thiên, còn có Thường Bân đều muốn ra tay, tìm tới hành tung tên Võ Vô Địch này.”

“Một khi tên Võ Vô Địch này bị tìm tới, chắc chắn hắn phải chết, ngay cả Sinh Mệnh Chi Thủy trên người cũng sẽ bị cướp đoạt.”

“Có thể nói tên Võ Vô Địch này đã là đối tượng truy kích của mọi người, bị vô số học sinh bố trí thiên la địa võng, hắn không trốn thoát được đâu.”

Mọi người nghị luận ầm ĩ, bọn họ cũng hy vọng tìm được Võ Vô Địch, cướp đi Sinh Mệnh Chi Thủy trên người hắn, như vậy cơ duyên vô cùng to lớn như thế này, sẽ thuộc về bọn họ.

... ...

Lúc này, chính giữa một khe núi trong Vân Vụ sơn mạch.

Hạ Bình xuất hiện ở địa phương này, hắn đã chạy ba ngày liên tục, chính là vì muốn rời đi khu vực trung ương Vân Vụ sơn mạch, dù sao hắn đã kiếm được Sinh Mệnh Chi Thủy, cho dù là ở lại nơi này cũng không có chỗ gì tốt nữa, không bằng rời đi.

Nhưng mà diện tích cái khu vực trung ương này thật sự là quá lớn, hắn cũng xâm nhập quá sâu, cho dù chạy trốn mấy ngày, cũng không hoàn toàn đi ra khỏi khu vực trung ương.

“Đi ra đi.”

Bỗng nhiên, Hạ Bình dừng bước lại, ánh mắt lộ ra một tia sáng lạnh, nhìn phía xa: “ Bọn chuột nhắt giấu đầu lòi đuôi kia, theo dõi ta một ngày, các ngươi rốt cuộc muốn làm gì?”

Hắn cảm nhận được ở phụ cận khe núi truyền đến từng đạo sát khí, có không ít người đang muốn mai phục chính mình.

Vèo vèo vèo ! ! !

Vừa dứt lời, bốn phía khe núi lập tức xuất hiện hai ba chục tên học sinh, bọn họ thoáng cái liền xuất hiện trước mặt Hạ Bình, hai tròng mắt lộ ra sát khí lạnh lẽo, khiến cho người rét từ đầu đến chân.

Người người trong bọn họ đều là cao thủ cảnh giới Võ Sư Nhất Trọng Thiên, tản mát ra khí tức cường đại.

“Võ Vô Địch!”

Trên mặt một người học sinh thân hình cao lớn lộ ra nụ cười âm lạnh: “Chúng ta coi như là tìm ngươi rất nhiều ngày, bây giờ rốt cuộc tìm được ngươi, thật là ông trời không phụ người có lòng a.”

“Chúng ta cũng không nói nhảm với ngươi, lập tức giao ra Sinh Mệnh Chi Thủy trên người, như vậy liền giữ được mạng sống.”

“Nếu không hôm nay, ngươi chắc chắn phải chết.”

Một đám học sinh đều nhìn chằm chằm Hạ Bình, bao vây tứ phía, không cho Hạ Bình bất kỳ không gian chạy trốn.

“Ngu xuẩn.”

Hạ Bình hé mắt: “Ta không biết các ngươi từ đâu lấy được tin tức sai lầm này, trên người ta cũng không có cái gì Sinh Mệnh Chi Thủy, bây giờ cút đi mà nói, ta còn có thể tha cho các ngươi.”

“Bằng không, chắc chắn các ngươi sẽ hối hận cả đời.”

Hắn căn bản không thừa nhận trên người mình có Sinh Mệnh Chi Thủy.

“Im miệng, rõ ràng ngươi là người đầu tiên tiến vào, sao có thể không có Sinh Mệnh Chi Thủy chứ?”

“Miệng đầy lời nói dối, thật là chọc cho ta cười.”

“Có Sinh Mệnh Chi Thủy hay không, để chúng ta kiểm tra một chút liền sẽ biết.”

“Lập tức quỳ xuống đất cầu xin tha thứ, đem toàn bộ đồ vật trên người mình giao ra, để chúng ta thẩm vấn một chút, nếu không có thì ngươi có thể an toàn rời đi. Nếu mà có, đó chính là nói dối, chuyện này không xong đơn giản như vậy.”

Rất nhiều học sinh đều nổi giận gầm lên, căn bản không tin lời nói của Hạ Bình.

“Nói với hắn cái rắm, làm thịt hắn là xong, tìm bảo vật bên trong thi thể hắn, ta cũng không tin người chết còn có thể nói dối.” Một tên thanh niên áo vàng cười lạnh một tiếng, trong tay nắm chặt một thanh đại đao.

Ầm một tiếng, chỉ trong nháy mắt, hắn vọt tới giống như mãnh hổ, giơ thanh đao lên cao chém xuống Hạ Bình, đại đao xé rách không khí, tản mát ra khí thế đáng sợ.