“Dừng lại cho ta!”
Cũng không phải tất cả võ giả đều bị hù dọa, ít nhất Cừu Vạn Thiên của Hắc Bạch Học Viện không nằm trong số đó, hắn nhìn thấy Võ Vô Địch tung một kiếm liền đem Thường Bân đánh bay, con ngươi co rút lại, dường như cũng khá khiếp sợ.
Nhưng mà phản ứng của hắn thần tốc, lập tức ra tay, rút kiếm đánh về phía Hạ Bình.
Hưu!
Một kiếm bổ tới, kiếm khí ngang dọc, ẩn chứa hai màu đen trắng, giống như hai cỗ lực lượng m Dương dung hợp với nhau, ẩn chứa khí tức sinh mệnh lẫn hủy diệt, vô cùng kinh khủng.
Ngay cả học sinh bốn phía đều vô cùng khiếp sợ đối với một kiếm này, dường như nếu chính mình đứng trước mặt kiếm khí như thế, cả người sẽ bị tan rã từng tấc từng tấc.
“Chớ cản đường!”
Hạ Bình cũng bổ tới một kiếm, chân nguyên trong cơ thể sôi trào, kiếm khí đáng sợ giống như dung nham đánh ra, giống như một con Chân Long đang gào thét trong hư không.
Ầm!
Hai đạo kiếm khí va chạm, tia lửa bay khắp nơi, kình khí chấn động giống như hai con Chân Long đang tranh đấu.
“Cái gì?!”
Cừu Vạn Thiên cũng cực kỳ kinh hãi, dù một kiếm này hắn không đem ra hết toàn lực, nhưng cũng không phải Võ Sư Nhất Trọng Thiên bình thường có thể ngăn cản nổi.
Nhưng đối phương tùy ý bổ tới một kiếm, liền bộc phát ra kiếm khí đáng sợ, dễ dàng đánh tan công kích của chính mình.
Đùng!
Hạ Bình lại tiếp tục chém tới một kiếm, kiếm khí ngưng tụ thành thực chất, cắt chém không khí, ẩn chứa sức mạnh giống như hồng thủy.
“Nguy rồi.” Cừu Vạn Thiên vội vàng không kịp chuẩn bị, căn bản không nghĩ tới tốc độ của Hạ Bình lại nhanh như vậy, lập tức không có sức đề kháng chút nào lãnh trọn một kiếm vào người.
Ầm một tiếng, thân thể của hắn lập tức bay rớt ra ngoài, bay đến tận một cậy số, cuối cùng hung hăng nện trên vách đá, chấn ra một hố sâu hình người, đá vụn văng khắp nơi.
Tất cả mọi người đều khiếp sợ, tên này thật sự là quá biến thái, thậm chí ngay cả Cừu Vạn Thiên của Hắc Bạch Học Viện cũng không phải một chiêu chi địch, trực tiếp bị một kiếm đánh bay.
Mặc dù hắn không biểu lộ ra kiếm pháp tinh diệu gì, nhưng vẻn vẹn chỉ là lực lượng, đã đủ để trấn áp vô số cường giả, chế phục từng tên cái thế kỳ tài.
Phải biết Cừu Vạn Thiên thế nhưng là cao thủ kiếm đạo đại danh đỉnh đỉnh, có thể nói là kiếm đạo thông thần, một kiếm chém tới, kiếm khí tung hoành, đủ để xé rách một tòa núi lớn, cực kỳ đáng sợ.
Nhưng bây giờ lại bị tên Võ Vô Địch này đành tan, có thể tưởng tượng được nỗi khiếp sợ của đám học sinh xung quanh .
“Lại xuất hiện thêm một tên yêu nghiệt cái thế, tên Võ Vô Địch này rốt cuộc là có lai lịch gì?” Ánh mắt mấy người Tô Cơ cũng cực kỳ ngưng trọng, các nàng cũng nhận ra được sự cường hãn của tên Võ Vô Địch này.
Đối phương chỉ cần giơ tay nhấc chân thôi cũng đủ để hiển lộ ra lực lượng vô cùng lớn, dường như sâu trong cơ thể tồn tại một con quái thú đang ngủ say, địch nhân nếu dám ngăn trở trước mặt của hắn, toàn bộ đều sẽ bị nghiền nát.
Tô Cơ cũng không kìm được suy nghĩ, không biết cái tên Võ Vô Địch này có địch nổi tên quấy rối Hạ Bình kia không.
“Ai cản ta thì phải chết!”
Hạ Bình giận quát một tiếng, trong tay vung vẩy bảo kiếm, từng đạo kiếm khí bộc phát ra ngoài, mỗi một đạo kiếm khí đều ẩn chứa lực lượng đáng sợ giống như giao long xuất động.
Mỗi một người học sinh đứng ở phía trước, có ý đồ muốn ngăn cản Hạ Bình đều sợ hãi đến cực điểm, rối rít né tránh.
Nhưng mà có một ít học sinh xui xẻo tốc độ không đủ nhanh, bị những kiếm khí này đánh trúng, cả người bị đánh bay giống như bao cát, ước chừng bay hai ba cây số mới ngã xuống đất, bị đập đến đầu óc quay cuồng, máu thịt be bét.
“A a a! ! ”
Lúc này, liền có mấy chục học sinh đứt tay gãy chân, té xuống đất điên cuồng kêu la thảm thiết, bọn họ đều bị Hạ Bình đánh trúng, trên mặt lộ ra vô cùng thê thảm.
Chỉ qua một hơi hô hấp, người dám can đảm ngăn trở trước mặt Hạ Bình toàn bộ bị quét sạch, xuất hiện một mảnh đất trống.
“Đi!”
Hạ Bình căn bản không hề để ý tới vẻ căm phẫn của những học sinh bị đánh bay kia, hắn đạp mạnh một cước lên mặt đất, liền giẫm ra một cái hố sâu to lớn, mặt đất xuất hiện vết nứt chằng chịt, núi rừng chấn động.
Ầm một tiếng, hai chân sinh ra lực bật nhảy cực kỳ đáng sợ, không khí nổ đùng, cả người hắn liền như tên lửa phóng lên cao, thao túng luồng không khí, chạy như bay về phía xa.
Trong nháy mắt, thân thể Hạ Bình liền rời đi hai ba cây số.
Nhảy ngang dọc mấy cái, liền nhanh chóng rời đi khu vực này, cũng không quay đầu lại.
“Đáng ghét, thật để tên khốn này chạy mất.”
“Không có cách nào, đây quả thực là một tên quái vật, ngăn cản không được.”
“Ngay cả nhóm cao thủ như Cừu Vạn Thiên cùng Thường Bân đều bị một chiêu đánh bay, chúng ta lại có thể làm gì?”
“Tiểu tử này tuyệt đối là lấy được Sinh Mệnh Chi Thủy, bằng không làm sao lại liều mạng rời đi như vậy?”
“Biết thì làm được gì? Bây giờ chúng ta căn bản không đuổi kịp hắn.”
“Rốt cuộc tên cao thủ kiếm đạo này là từ đâu xuất hiện, vì sao cho tới bây giờ chưa từng nghe qua tên của hắn?”
“Vân Tiêu Giới Tàng Long Ngọa Hổ, cao thủ ẩn núp trong nhân gian rất nhiều, không biết cũng là bình thường.”
Rất nhiều học sinh đều cắn răng nghiến lợi, vô cùng không cam lòng, nhưng mà tốc độ của bọn họ căn bản theo không nổi, chỉ có thể trơ mắt nhìn Hạ Bình rời đi nơi này, bóng lưng đều biến mất trong tầm mắt.
“Đáng ghét a.”
Bịch một cái, Thường Bân giãy dụa từ trong đống đá vụn đi ra, sắc mặt hắn âm trầm tới cực điểm, bị người khác một chiêu đánh bay, thật giống như đá cản đường bị sút đi mất, nhưng mà chính mình lại không hề có sức chống cự.
Đối với một người tự xưng là đệ nhất cao thủ như Thường Bân mà nói, đây quả là sỉ nhục không cách nào rửa sạch, hắn tức giận đến cực điểm, một quyền liền đấm xuống mặt đất, trong nháy mắt liền đập ra một cái hố sâu.
“Võ Vô Địch!”
Cừu Vạn Thiên cũng từ trong đống đá vụn bước ra, quần áo màu trắng vẫn không nhiễm một hạt bụi, hắn cầm trong tay trường kiếm, y phục không gió mà bay, hai tròng mắt bình tĩnh, nhưng là tản mát ra hàn ý cực kỳ đáng sợ.
Người quen thuộc hắn đều biết rõ đây là giờ phút Cừu Vạn Thiên chân chính tức giận, nếu lúc này có ai chọc đến hắn, người đó liền không xong.
“Có chút ý tứ.”
Trong mắt Nhiếp Chấn ở xa xa hiện lên một tia sáng lạnh, hắn hướng về một người thủ hạ bên cạnh phân phó, “Đuổi theo, theo dõi tên Võ Vô Địch này, tuyệt đối không thể để cho hắn trốn thoát.”
Hắn cảm thấy rất hứng thú với tên Võ Vô Địch này, bất kể là thực lực của tên này, hay là Sinh Mệnh Chi Thủy trên người hắn.
“Vâng, Nhiếp thiếu.”
Một học sinh vóc dáng gầy gò chắp tay nói, thân thể cũng giống như luồng khói xanh, trong nháy mắt liền đuổi theo hướng Hạ Bình rời đi, tốc độ cực kỳ đáng sợ.
Học sinh ở phụ cận đều không thấy được bóng người học sinh rời đi này, bọn họ lập tức cũng biết tên học sinh vóc người gầy gò này là một cao thủ tinh thông tốc độ, thiên phú kinh người.
“Không có cách nào, mặc dù tên Võ Vô Địch chạy mất, nhưng mà nơi này vẫn còn Sinh Mệnh Chi Thủy.”
“Giết đám Ngưu Ma Yêu này, để chúng nó kiến thức một chút sức mạnh của tinh anh trong nhân loại.”
“Hắc hắc, một khi đi vào ngọn núi này, liền có Sinh Mệnh Chi Thủy, thật sự là quá tốt.”
“Sát sát sát! ! !”
Mặc dù Hạ Bình đã chạy mất, nhưng mà rất nhiều học sinh cũng không có đuổi theo, bởi vì thứ trọng yếu nhất với bọn họ bây giờ chính là Sinh Mệnh Chi Thủy ở nơi này, chỉ cần đem những tên Yêu Ma này chém giết, liền có thể đi vào không gian đỉnh núi, đoạt được Sinh Mệnh Chi Thủy.
Đoàng đoàng đoàng! ! !
Không nói hai lời, tất cả học sinh đều xông tới, bộc phát ra toàn thân lực lượng, chém giết cùng đám Ngưu Ma Yêu kia.