Một trăm nghìn năm, đó là một con số to lớn giống như là sử thi vậy.
“Không sai.”
Hạ Bình gật gật đầu.
“Đan dược trân quý như vậy làm sao lại cho chúng ta phục dụng, chính ngươi có ăn hay không?” Hoàng Lan Hân lo lắng nói.
Hạ Bình cười ha ha một tiếng: “Yên tâm đi, ta đã phục dụng từ sớm, cả một đời mỗi người chỉ có thể phục dụng ba viên, nhiều hơn cũng vô dụng, bất quá chỉ là lãng phí a.”