TRUYỆN FULL

[Dịch] Thần Cấp Đại Ma Đầu

Chương 1879: Thu Hoạch Lớn

Hắn biết tu luyện môn Thần Tượng Hô Hấp Pháp này cũng không phải là không có trả một cái giá lớn, cần thiêu đốt khí huyết tiềm năng trên người mình, Thối Luyện Thể Phách, nhưng mà nếu như không cách nào bù đắp lại thâm hụt khí huyết, thậm chí sẽ tổn hại căn cơ võ đạo, cũng không còn cách nào tiến bộ.

Đây là một môn phương pháp hô hấp cực kỳ ma tính, cực kỳ mạnh mẽ, nhưng mà tác dụng phụ cũng cực lớn.

“Thanh Ngưu, lập tức chuẩn bị đan dược cho ta, còn có thức ăn.”

Hạ Bình lập tức đối phân phó với Thanh Ngưu.

“Vâng, chủ nhân, trước đó vừa vặn luyện chế không ít đan dược , có thể cung cấp cho chủ nhân.” Thanh Ngưu cũng nhìn ra được khí huyết trên thân thể của Hạ Bình bị thâm hụt rất nhiều, lập tức nói.

“Đúng, còn có những con Long Thố đó gần nhất cũng sinh trưởng không ít, số lượng đã đạt tới mười hai tỷ con, hiện giờ có thể thu hoạch, trong nháy mắt luyện hóa, ngưng luyện ra Long Huyết đan.”

Thanh Ngưu tiếp tục nói.

Mười hai tỷ con rồi sao? !

Hạ Bình cũng đều sợ hãi thán phục, mới trôi qua thời gian một năm thôi, không nghĩ tới lại sinh ra nhiều Long Thố đến nỗi như thế, những con Long Thố này sức sinh sản quả nhiên kinh người, chỉ cần cho chúng có đủ không gian và thức ăn, lập tức có thể sinh sản không hạn chế.

Bất quá may mắn có những Long Thố này tồn tại, cũng có thể cung cấp đầy đủ thức ăn cho hắn.

“Nhưng mà bởi vì Long Huyết trong thể nội mỗi một con Long Thố rất là thưa thớt, gần như cần một trăm vạn con Long Thố, mới có thể luyện chế một viên Long Huyết đan.” Thanh Ngưu nói, “ đương nhiên chủ nhân yên tâm, những Long Huyết đan này hiệu quả không kém nhiều so với Long Huyết chính thức, thật ra bình thường mà nói bản thân những con Long Thố này có Long Huyết chân chính, có thể luyện chế thành đan dược.”

"Long Huyết đan? Còn có chuyện như vậy sao? !"

Ánh mắt của Hạ Bình cũng sáng lên, quả nhiên bắt những Long Thố này vào trong không gian Sơn Hà Châu nuôi dưỡng là chính xác.

Tuy rằng thể nội mỗi một con Long Thố có Long Huyết thưa thớt, vẻn vẹn chỉ có một chút, nhưng mà số lượng đạt tới trăm vạn con Long Thố mà nói, đó chính là trăm vạn tia Long Huyết, một trăm triệu con Long Thố, chính là một trăm triệu tia Long Huyết, đây là con số khá kinh người.

Có thể nói, nếu như số lượng Long Thố đầy đủ to lớn, trực tiếp ngưng luyện thành một dòng sông máu rồng cũng là chuyện rất đơn giản.

Đương nhiên đối với Hạ Bình mà nói, ý nghĩa lớn nhất không thể bỏ qua được là có thể đạt được Long Huyết liên tục không ngừng, việc này tương đương với dưỡng tốt mấy con chân long ở nơi này, chờ bất kỳ lúc nào bất cứ nơi đâu hiến máu cho chính mình.

Sau này cũng không cần phải lo lắng hắn dùng hết Long Huyết, cũng không có nơi đạt được Long Huyết.

"Rất tốt, lập tức luyện chế một ngàn viên Long Huyết đan, ta muốn ăn."

Hạ Bình nói ra với Thanh Ngưu.

"Chuyện này đơn giản."

Thanh Ngưu biểu thị chuyện này chỉ là trò trẻ con, nó ở trong không gian Sơn Hà Châu chính là Thần Linh, trong khoảnh khắc lập tức có thể làm thịt luyện hóa mấy trăm triệu con Long Thố, ngưng luyện Thành Long Huyết Đan, loại chuyện như vầy nó quá thông thạo.

Mà bình thường nó lại cũng luyện chế không ít, có mấy trăm viên Long Huyết đan hàng tồn.

"Đúng rồi, chủ nhân, trừ Long Thố bên ra, trong khoảng thời gian này gạo thơm thủy tinh cũng thành thục không ít, đi qua ta dốc lòng bồi dưỡng, không ngừng gia tăng hạt giống, trồng trọt diện tích đạt tới ba trăm vạn km vuông, lần này thu hoạch một tỷ tấn gạo thơm thủy tinh. Mà lại theo mở rộng trồng trọt trước mắt, còn có thể thu hoạch càng nhiều gạo thơm thủy tinh."

Thanh Ngưu nói ra thành quả những ngày này của chính mình, gạo thơm thủy tinh đã đào tạo thành công.

"Một tỷ tấn gạo thơm thủy tinh hay sao? !"

Hạ Bình rất là hưng phấn, hắn cũng đã biết Gạo thơm thủy tinh đáng tiền cỡ nào, lúc trước Băng cướp khăn hồng đạt được Gạo thơm thủy tinh và Cửu Thiên Tức Nhưỡng thổ, bọn họ hao tổn phí tâm tư, cũng không cách nào sản xuất hàng năm nhiều như vậy, có một phần trăm cũng đã cười đến rụng răng.

Dù sao muốn cho Gạo thơm thủy tinh còn sống, cần chú ý chất lượng đất đai, nhiệt độ, ánh sáng mặt trời, độ ẩm, sâu bệnh và trăm nghìn nguyên tố khác, hơi không cẩn thận gặp phải nạn bệnh hại sâu bệnh, một năm Gạo thơm thủy tinh cũng toàn bộ không còn.

Nhưng mà loại chuyện này đối với Thanh Ngưu, đối với Sơn Hà Châu mà nói, chỉ là chuyện nhỏ, linh dược càng thêm trân quý nó cũng đã trồng trọt qua.

So sánh với đám cướp Khăn Hồng, Thanh Ngưu chính là anh nông dân da đen chân chính, là con cưng của tự nhiên.

"Nhanh lên, lập tức đun sôi một tấn Gạo thơm thủy tinh."

Hạ Bình cảm thấy mình đói bụng tới cực điểm, mặc kệ đến bao nhiêu thứ đều có thể ăn được.

"Một tấn hay sao? !"

Hai khí linh Thanh Ngưu và Miêu Tiên Nhân nghe nói như thế, khóe miệng chúng nó co quắp giật giật một cái, người bình thường ăn một hai chén gạo thơm thủy tinh cũng đã no bụng, hiện giờ Hạ Bình lại muốn ăn một tấn, không sợ bị ăn cho bể bụng sao?