TRUYỆN FULL

[Dịch] Thần Cấp Đại Ma Đầu

Chương 1867: Từ Khi Chia Tay Đến Giờ Không Có Vấn Đề Gì Chứ

Bất quá đây cũng là chuyện tốt, căn cơ võ đạo càng hùng hậu hơn, tương lai thành lại cũng càng mạnh, không thể đo lường.

. . .

Lại qua một ngày, Hạ Bình chở ở trên một đỉnh núi, trên quả tinh cầu ban sơ này, yên tĩnh tu luyện, cảm ngộ thu hoạch Lôi Kiếp lần này đạt được, đồng thời quen thuộc năng lượng thuộc về lôi đình tăng vọt ở trong thể nội.

Lẽ ra hắn còn muốn tiếp tục tu hành, bỗng nhiên ở trong lúc này, thanh âm của hệ thống truyền tới: “Chủ ký sinh, xin chú ý, có kẻ địch mạnh mẽ mang sát ý tới gần, xin hãy cẩn thận.”

“Ồn? !”

Nghe được thanh âm này, Hạ Bình mở to mắt, dừng tu hành lại, đồng tử lộ ra một tia sáng doạ người, hắn lập tức biết được hệ thống nhắc nhở, có địch nhân sắp lại gần bên người mình.

“Là Tần Xà? ! Tên đệ tử Vạn Độc Môn kia hay sao? !”

Hạ Bình cảm giác hệ thống truyền đến khí tức cảnh cáo, hắn lập tức biết lần này rõ ràng địch nhân là Tần Xà, đối phương từ một quả tinh cầu khác truy tung tới, khống chế phi thuyền, thế mà tìm ra hành tung của chính mình.

Vèo!

Đúng vào lúc này, không trung Đại Khí Tầng trên quả tinh cầu này lập tức xuất hiện một chiếc phi thuyền, tiếp theo từ trong phi thuyền bay ra ngoài trên trăm người đệ tử Vạn Độc Môn, trong đó có mười người Kim Đan Chân Nhân, mấy chục gã đệ tử Chân Hỏa cảnh.

Bọn họ sừng sững giữa không trung, phân tán các nơi, thần thức quét lướt bốn phía, dường như muốn cảm giác được khí tức sinh mạng trên quả tinh cầu này.

“Tần Xà, ngươi nói tên lưu manh hại chết đông đảo đệ tử Vạn Độc Môn, cướp đoạt Tụ Hồn quả và Tẩy Hồn thảo kia cũng đang ở trên quả tinh cầu này sao?” Một người trẻ tuổi đứng chắp tay, tản mát ra khí tức mạnh mẽ, thì ra đạt tới tu vi Kim Đan Đỉnh Phong, thực lực so với Tần Xà mạnh mẽ hơn không chỉ gấp đôi.

"Vâng, Lục Văn sư huynh."

Tần Xà cúi đầu, rất là cung kính nói ra: "Tiểu tử kia trước khi đi, đã bị ta gieo xuống khí tức độc khí trùng, dù cho cách xa nhau không mấy năm ánh sáng, cũng có thể lưu lại dấu vết mùi vị, trong vòng mấy tháng cũng sẽ không tiêu tán. Căn cứ khí tức truy tung, tiểu tử kia nhất định ngừng lại ở quả tinh cầu này, tuyệt đối không trốn đi đâu được."

Hắn rất là cung kính đối với thanh niên trẻ tuổi trước mắt này, không chỉ có bởi vì là thực lực đối phương mạnh mẽ, đạt tới Kim Đan Đỉnh Phong, quan trọng hơn là ông già của Lục Văn này là trưởng lão của Vạn Độc Môn, quyền cao chức trọng.

Nhân vật giống như vậy, hắn là tuyệt đối không đắc tội nổi.

Ngay cả lần Tần Xà muốn độc lập truy sát Hạ Bình này, độc chiếm Tụ Hồn quả, nhưng mà ngẫm lại thủ đoạn bất phàm của tiểu tử kia, nếu như vẻn vẹn là một mình hắn mà nói, chỉ sợ cơ bản là không bắt được đối phương.

Cho nên, hắn lập tức triệu tập rất nhiều sư huynh đệ đồng môn, thậm chí ngay cả đại sư huynh Lục Văn đều tự mình xuất mã.

Dù sao Tẩy Hồn thảo và Tụ Hồn quả đối với Lục Văn mà nói, cũng là bảo vật tương đối quý giá, một khi đạt được, đó chính là một đêm chợt giàu, có thể đổi lấy tài nguyên tu luyện đếm mãi không hết, càng tiến một bước.

"Thật sao? Đã như vậy, vì cái gì hiện giờ cũng không tìm ra địa điểm cụ thể của tiểu tử kia?"

Lục Văn híp híp mắt, nhìn chằm chằm Tần Xà.

"Chuyện này, khí tức độc khí trùng trên người tiểu tử kia ở trong lúc này bỗng nhiên biến mất, ngay ngày hôm qua, có lẽ tiểu tử kia phát hiện cái gì, bất quá ta dám khẳng định, khẳng định hắn còn chờ ở trên quả tinh cầu này."

Tần Xà rất là phiền muộn, hắn cho là thủ đoạn của mình bí hiểm, tiểu tử kia không có khả năng phát hiện đến mới đúng, không nghĩ ra khí tức của độc khí trùng thế mà bị tiểu tử kia giải trừ, thật sự là không thể tưởng tượng nổi.

Bất quá đại khái hắn cũng không nghĩ tới Hạ Bình trải qua Lôi Kiếp, ở dưới 45 tầng lôi kiếp, hết tất cả dị vật đều sẽ bị hủy diệt, khí tức của độc khí trùng đương nhiên cũng hóa thành tro tàn ở dưới Lôi Kiếp.

Cho nên, bây giờ hắn muốn lợi dụng độc khí trùng tìm ra nơi ẩn nấp của Hạ Bình, đây là chuyện không thể nào.

"Sư huynh, nhất định phải tìm ra tên tiện nhân Võ Vô Địch, những sư huynh đệ kia của Vạn Độc Môn chúng ta cũng đã bị hắn hại thảm."

"Bộ không phải sao? Tiện nhân kia lại dám sử xuất ra âm chiêu, hại cho chúng ta chiến đấu với đám Man Thú, thương vong thảm trọng, lợi ích gì cũng không có được, lúc nào Vạn Độc Môn chúng ta bị ăn thua thiệt lớn như vậy."

"Nói không sai, nhất định phải bắt tên Võ Vô Địch này ra đến, chém thành muôn mảnh, nếu không thật sự không không thể phát tiết được cơn giận trong lòng này."

"Mà lại trên người tên kia có Bí Bảo, có thể ẩn nấp khí tức trên người mình, còn có thể phá hủy trận pháp cấm chế chúng ta dày công bố trí trong nháy mắt. Nếu như làm thịt hắn, còn có thể có thu hoạch lớn, đủ để bù đắp tất cả tổn thất của chúng ta."

"Tuyệt đối không thể để cho tên gia hỏa này chạy, dù cho chạy đến chân trời góc biển, cũng phải đuổi kịp hắn, không chết không thôi."