TRUYỆN FULL

[Dịch] Thần Cấp Đại Ma Đầu

Chương 1863: Trai Cò Cắn Nhau Ngư Ông Được Lợi

pháp môn ẩn trốn như vậy cực kỳ cao minh, đệ tử Vạn Độc Môn ở đây, còn có đông đảo Man Thú, đều hoàn toàn không nghĩ tới còn có một người ở bên cạnh nhìn chằm chằm.

Hắn cũng không có dự định ra tay, đợi ở bên cạnh, ngồi xem sơn quan hổ đấu.

“Súc sinh ngu xuẩn, muốn là địch với ta Vạn Độc Môn, còn kém xa lắm đâu, Thần Thông Võ Đạo độc xà loạn thiên thuật!” Tần Xà nổi giận quát một tiếng, thi triển ra một môn thần thông Độc Thuật vô thượng của Vạn Độc Môn.

Vèo vèo vèo! ! !

Trong một chớp mắt, từ trên người hắn tản mát ra độc khí khủng khiếp, từng mai từng mai phù văn độc khí hiển hiện, nhanh chóng ngưng tụ thành từng con độc xà màu đen, có độ dài ba thước, cưỡi mây đạp gió, bay lượn giữa không trung.

Những độc xà màu đen này số lượng rất nhiều, ngàn vạn tụ tập cùng một chỗ, đơn giản thật giống như hình thành một đoàn khí độc màu đen, ùn ùn kéo đến, bao trùm khu vực xung quanh vài dặm.

“Giết!”

Tần Xà thôi động lực lượng thần thông, hơn vạn còn rắn độc màu đen hình thành một tòa đại trận, khói độc đầy trời, đánh giết tới phía bọn Man Thú này.

Ầm ầm ầm! ! !

Những con rắn độc màu đen này cực kì khủng khiếp, trong nháy mắt lập tức xé rách da thịt cứng rắn của từng con Man Thú, hàm răng cắn vào trong, độc dịch trong nháy mắt lập tức thấm vào thể nội của chúng nó.

“Hống hống hống! !”

Từng con Man Thú gào thét phẫn nộ, gào thét rên rỉ, thân thể biến thành màu đen tốc độ lấy mắt trần có thể thấy, bị độc dịch ăn mòn, chỉ trong thời gian vài hơi thở, lập tức diệt sạch sinh cơ trong thể nội.

Nhưng mà cũng có một vài Man Thú lực lượng sinh mạng cực kỳ mạnh mẽ, có thể chống cự được những độc dịch này.

Hành động như vậy không chỉ không có giết chết những Man Thú này, ngược lại để chúng nó càng thêm phẫn nộ, kích phát mạch lực lượng máu tươi trong người, cực kỳ cuồng bạo, xông lên va chạm vào, trong nháy mắt lập tức đâm chết một gã Kim Đan Chân Nhân, xé rách tại chỗ thân thể của hắn.

“Súc sinh, chết, chết, chết! Chết đi cho ta!”

Bọn người Tần Xà phát cuồng, chiến đấu sinh tử tồn vong này, ai cũng không có cách nào tránh né, không liều chết một trận chiến này mà nói, bọn họ cũng sẽ chết ở trong tay bọn Man Thú này.

Mà các Man Thú cũng là như thế, điên cuồng cắn xé, va chạm, làm ra tất cả vốn liếng, chém giết đẫm máu.

Mặt đất bị giẫm đạp rung rinh liên tục, từng ngọn núi cao đều bị dư âm chiến đấu chấn động đến vỡ vụn, bị san bằng thành bình địa.

. . .

Sau nửa canh giờ, hai bên chiến đấu càng thêm kịch liệt, phạm vi chiến đấu cũng không giới hạn ổ trong sơn cốc, thậm chí lan đến phạm vi hơn ngàn cây số gần sơn cốc, đánh cho trời sụp đất nứt, đất đai tan vỡ.

Tuy rằng số lượng của Kim Đan Chân Nhân Vạn Độc Môn thưa thớt, nhưng mà bọn họ tốt xấu là đệ tử môn phái Thánh Cấp, còn là Đệ Tử Ma Đạo, thủ đoạn tầng tầng lớp lớp, sử xuất ra đủ các loại Độc Thuật.

Những man thú kia dù cho ỷ vào tố chất thân thể mạnh mẽ, nhưng mà so với đệ tử của Vạn Độc Môn vẫn còn kém không ít, ở dưới Độc Thuật mạnh mẽ phụ trợ, từng con Man Thú bị độc chết.

Đương nhiên đệ tử Vạn Độc Môn cũng tử thương không ít người, thậm chí có hai ba người Kim Đan Chân Nhân đều bị Man Thú xé rách thân thể, Kim Đan cũng bị nuốt mất toàn bộ, trở thành cái xác không hồn, tình trạng lúc chết cực thảm.

“Cơ hội tốt.”

Sau khi Hạ Bình ngồi xem kịch hay nửa canh giờ, cuối cùng đợi được hai nhóm người đạt tới trình độ gay cấn, hai bên đều đánh ra cơn giận, đã không có khả năng dừng lại trong thời gian ngắn.

Vèo!

Thân hình hắn lấp lóe, lập tức xuất hiện ở trong sơn cốc, bàn tay lớn vồ một cái, trong nháy mắt lập tức đem thu nhập Tụ Hồn quả vào trong không gian của Sơn Hà Châu.

Đồng thời Tẩy Hồn thảo trên mặt đất cũng bị vơ vét không còn gì, như là gió to quét lá, dù ngay cả cỏ dại cũng bị nhổ đến sạch sẽ, không sót lại một chút nào.

Sau khi làm xong những chuyện này, Hạ Bình cũng không có ngừng lại ở nơi này, chạy trốn về phía bên ngoài sơn cốc.

“Đáng ghét!”

Mấy người Tần Xà cũng tự nhiên cảm giác được khí tức ba động trên người của Hạ Bình, cảm giác được sơn cốc xảy ra biến hóa, Tẩy Hồn cỏ trong sơn cốc, còn có Tụ Hồn quả đều bị tên tiện nhân kia cướp đi toàn bộ.

“Võ Vô Địch đáng chết, lão tử không đội trời chung với ngươi.”

Có Kim Đan Chân Nhân tức giận đến khí huyết nghịch hành, bảy lỗ trên mặt đều bốc khói, bọn họ cực cực khổ khổ chiến đấu với Man Thú, thương vong mấy chục người đệ tử Vạn Độc Môn, còn có ba người Kim Đan Chân Nhân đều bị Man Thú xé rách, lại cái gì cũng không có được.

Nhưng mà tiểu tử này ngược lại giỏi, trốn ở bên cạnh, thừa dịp lấy bọn hắn không sẵn sàng, cướp đi Tụ Hồn quả và Tẩy Hồn cỏ lập tức chuồn đi, ích lợi gì cũng bị tên này ăn xong lau sạch, ngay cả cặn bã cũng không chừa lại một chút nào.

Bọn họ phẫn hận tới cực điểm, hận không thể lập tức truy giết tới, diệt sát tên Võ Vô Địch này.

Đáng tiếc những người này bị Man Thú ngăn cản, dù cho hiện giờ muốn đuổi theo, cũng là chuyện không thể nào.