TRUYỆN FULL

[Dịch] Thần Cấp Đại Ma Đầu

Chương 1859: Cho Hắn Phách Lối

“Ừm, biết sai là tốt, biết sai là đổi không gì tốt hơn nha, ta cũng là người lớn sẽ không trách cứ bọn tiểu bối, sẽ không để ý những tiểu nhân vật phiền phức này đối với ta, lần sau nhớ kỹ đừng làm như vậy.”

Hạ Bình khoát khoát tay, một bộ dáng rộng lượng.

Nghe nói như thế, đông đảo đệ tử Vạn Độc Môn nghiến răng nghiến lợi, hận không thể lập tức cắn chết tên gia hỏa này, quả nhiên là cho cái diêm quẹt tự cho mình là ánh sáng mặt trời, cho chút nụ cười hắn lập tức tràn lan.

Đại sư huynh Bọn họ nói như vậy, cũng chỉ là khiêm tốn, thế nhưng là tiểu tử này lại được nước làm tới, lộ ra thái độ cao cao tại thượng, giống như là trưởng bối của bọn họ, còn để bọn hắn biết sai phải sửa đổi.

Đổi cm hắn, lời này cũng là tên hỗn đản này có thể nói hay sao, thật coi mình là lão đại sao? !

Khóe miệng của đại sư huynh Vạn Độc Môn Tần Xà cũng là co quắp giật giật một cái, hắn cũng không nghĩ tới chính mình nể tình như thế, chính là bị đối phương coi là thật, dường như lại còn coi hắn là thuộc hạ.

Trong lòng của hắn cũng không khỏi tuôn ra một tia lửa giận.

Bất quá lòng dạ hắn rất sâu, mặt ngoài cũng không lộ ra vẻ gì, vẻ mặt tươi cười.

“Huynh đài nói đúng, bây giờ ta lập tức trở về giáo dục bọn họ cho tốt, để bọn hắn hiểu được một chút luật lệ, cả ngày giương oai, cũng không biết lớn nhỏ.” Tần Xà vẫn là không tỏ ra vẻ khó chịu gì, lập tức nói ra.

“Cứ như vậy đi, đây chỉ là chuyện nhỏ.”

Hạ Bình nhìn chằm chằm bọn người Vạn Độc Môn này, hỏi: “Các ngươi đi tới nơi sơn cốc này, hiển nhiên là đạt được không ít Tẩy Hồn thảo, vì cái gì còn ở lại nơi này?”

“Bởi vì giữa sơn cốc sinh trưởng một quả Tụ Hồn, nó sắp thành thục, chúng ta đang chờ đến khi Tụ Hồn quả thành thục, mà lại bởi vì nguyên nhân Tụ Hồn quả sắp thành thục, cho nên nơi sơn cốc này bị hấp dẫn tới rất nhiều Man Thú mạnh mẽ, chúng ta tạm thời cũng không có cách nào ra tay.” Tần Xà nói ra gọn gàng bí mật giữa sơn cốc.

Hắn cũng không lo lắng bí mật này sẽ tiết lộ ra ngoài, bởi vì trong mắt hắn, tiểu tử này đã là một người chết.

“Tụ Hồn quả? Bảo bối tốt a, quả nhiên trời cao cũng đang chiếu cố ta, vừa đến nơi này, không chỉ có thể đạt được Tẩy Hồn thảo, thậm chí ngay cả Tụ Hồn quả cũng có thể đạt được.”

Hạ Bình cười ha ha.

Hắn cũng đã biết Tụ Hồn quả là Thiên Tài Địa Bảo, cực kỳ trân quý, ẩn chứa năng lượng linh hồn tinh thuần, một khi ăn vào, lập tức có thể tăng cường lực lượng linh hồn, tăng cường tư chất.

Phải biết bảo bối có thể tăng trưởng lực lượng Linh Hồn đã ít càng thêm ít, không thể nghi ngờ Tụ Hồn quả lấy ra ngoài đấu giá mà nói, tất nhiên sẽ bán ra một cái giá cả kinh người.

Rất nhiều người dù cho táng gia bại sản cũng sẽ không mua nổi.

Trời cao chiếu cố hay sao? ! Chỉ sợ là Tử Thần đang chiếu cố đi.

Đông đảo đệ tử Vạn Độc Môn liên tục cười lạnh, tiểu tử ngốc này còn thật sự cho rằng bảo bối trong sơn cốc đều thuộc về hắn, có Vạn Độc Môn bọn họ ở nơi này, bảo bối này làm sao còn đến phiên hắn.

Đương nhiên đợi chút nữa còn thời điểm sử dụng đến tên ngu xuẩn này, cũng tạm thời không để ý tới lời nói điên cuồng của hắn.

“Đúng, huynh đệ, không biết ngươi xưng hô như thế nào?”

Tần Xà muốn dò xét tin tức về Hạ Bình.

“Võ Vô Địch.”

Hạ Bình đứng chắp tay, ở trên cao nhìn xuống, tản mát ra khí tức tài trí hơn người.

“Tên này, thật đúng là cái tên rất hay, thật sự là người cũng như tên a.” Khóe miệng Tần Xà co quắp giật giật, ở cái thời buổi võ giả hoành hành bá đạo này, cường giả xuất hiện lớp lớp, tên này thế mà còn dám lấy tên Võ Vô Địch, trong lòng hắn đến bao lớn, không sợ đi ra ngoài bị người ta đánh hay sao.

Người của Vạn Độc Môn bên cạnh ánh mắt lộ ra vẻ quỷ dị, tên này quả nhiên giống như tên, cực kì cuồng vọng tự đại, như là ếch ngồi đáy giếng, cơ bản không biết trời cao đất rộng bao nhiêu.

Chút thực lực ấy mà dám nói mình là Võ Vô Địch, thật coi những võ giả khác bất tài hay sao.

“Lời khách sáo cũng không cần nói, ta muốn đi vào sơn cốc nhìn xem, nếu như có thể đạt được Tẩy Hồn thảo, có dư thừa mà nói , có thể phân cho các ngươi mấy cây, nhưng mà Tụ Hồn quả là thuộc về ta, các ngươi cũng đừng nghĩ, làm người nhất định phải biết thân biết phận rõ ràng, có bao nhiêu phân lượng, đừng cả ngày đòi với cao bay xa, hiểu chưa?”

Hạ Bình thăm thẳm nói ra.

“Ta đệch cmn, tiểu tử này quá phách lối, ta nhịn không được hắn một giây đồng hồ.”

“Cho hắn chút mặt mũi, thế mà còn ở trên đầu chúng ta vẫy nước tè, lập tức giết chết hắn.”

“Đừng nóng vội, tuyệt đối đừng gấp, tên Võ Vô Địch này đã là cái người chết, tạm thời không nên so đo với người chết.”

“Nói không sai, chờ sau đó là hắn biết sai, biết đắc tội Vạn Độc Môn chúng ta là một chuyện kinh khủng tới cỡ nào.”

“Đúng a, chuyện nhỏ không nhịn sẽ làm hư chuyện lớn, không nên xúc động, nhịn hắn nhất thời thì có làm sao.”